Bạn đang đọc:Anh Đến Cùng Rạng Đông!Chương 132

Tưởng Xuyên sửng sốt, khẽ nhắm mắt lại, đặt xuống một nụ hôn trên trán cô, tư vị nơi đáy lòng không sao tả nổi.

 

Điều bất ngờ trong việc lần này chính là giờ hắn còn có cô.

 

Còn có Trần Kính Sinh, còn có người đàn ông to lớn vẫn thường xuyên gọi điện cho cô.

 

Anh khẽ vuốt mái tóc dài của cô, hít một hơi thật sâu, hồi lâu mới thấp giọng nói : "Đường Đường."

 

Tần Đường: "..."

 

Cả thế giới đang nằm trong lòng, là một thân thể mềm mại với hô hấp trầm ổn.

 

Tưởng Xuyên cúi đầu, cô đã ôm anh ngủ say, lông mi dài cong lên, quét qua làn da trên lồng ngực anh.

 

....

 

Tưởng Xuyên khôi phục cuộc sống sớm đi tối về.

 

Liên tiếp mấy ngày, Tần Đường chỉ có ban đêm mới nhìn thấy anh.

 

Tưởng Xuyên hỏi cô tính lúc nào trở về, Tần Đường nói: "Đợi xong sinh nhật của em."

 

Phiên đấu giá kết thúc không quá vài ngày là sinh nhật cô rồi, Tưởng Xuyên gật đầu: "Được."

 

Ngày mai chính là ngày hội phiên đấu giá, đã mấy ngày Lộ Toa không quay về nghĩa trạm, nhưng hành lý thì vẫn còn ở đây.

 

Tào Thịnh cũng đã quay lại Tây An, tất cả mọi người đều đang đề phòng.

 

Hai anh em Tào Thịnh, Tào Nham cùng Tưởng Xuyên tụ họp, Tào Thịnh nói : "Người phái đi theo dõi Lộ Toa đã bị phát hiện rồi, năng lực chống điều tra của Khương Khôn cực kỳ mạnh, bằng không cũng không thể đấu đấu nhiều năm như vậy."

 

Chân Tưởng Xuyên nghiền đất dính trên nền nhà, "Người đâu?"

 

"Quay về rồi."

 

Tào Nham hỏi: "Triệu Kiền Hòa không tìm anh gây phiền sao?"

 

Tưởng Xuyên hơi nhắm mắt lại, "Không có, có lẽ có chuyện quan trọng hơn, anh ta đã không còn rảnh rỗi mà quan tâm mấy cái ân oán nhỏ này."

 

Lần Tần Đường bị trói đó, anh cũng đã bị đánh không ít, Triệu Kiền Hòa xem như trút giận được một nửa.

 

Tào Thịnh rút một điếu từ bao thuốc để trên bàn, châm thuốc hút mấy hơi, nhìn Tào Nham và Tưởng Xuyên,"Có tin mới, hiện giờ Triệu Kiền Hòa và Khương Khôn có lẽ đã không phải đồng bọn nữa, đang tranh giành nội bộ."

 

Tào Nham có chút kinh ngạc, giọng nói lại khó nén phấn khích: "Hai người này không cùng hội cùng thuyền nữa sao?"

 

Nếu hai người này thực sự tranh giành nội bộ, sớm muộn gì cũng sẽ có sơ hở.

 

"Triệu Kiền Hòa vào tù, ở trong đó luôn có người vẫn thường làm phiền hắn ta, muốn lấy mạng hắn ta, người này chắc là Khương Khôn, dù sao Triệu Kiền Hòa va Khương Khôn có mối quan hệ không bình thường, Triệu Kiền Hòa cũng không phải là kẻ ngốc, hành sự khẳng định sẽ lưu lại manh mối, Khương Khôn muốn giết chết hắn ta phòng ngừa tai họa về sau. Có điều, Triệu Kiền Hòa có thể tiến đến gần Khương Khôn như vậy, chắc chắn cũng không đơn giản, muốn giết chết hắn ta cũng đâu dễ dàng như vậy, nếu làm không đến nơi đến chốn, sự việc bại lộ, Triệu Kiền Hòa có thể ra tù, Khương Khôn hẳn là mất không ít sức lực."

 

Tưởng Xuyên nói xong cũng mò tới bao thuốc rút một điếu.

 

Tào Thịnh liếc anh, nở nụ cười.

 

Tưởng Xuyên rời đội cảnh sát, rất đáng tiếc.

 

Tào Thịnh nói: "Triệu Kiền Hòa nhiều lần tìm được đường sống trong chỗ chết, tội lỗi chồng chất, Khương Khôn từng muốn lấy mạng hắn ta, hắn ta không có khả năng lại làm việc vì Khương Khôn giống như trước kia, lần này đi vùng biên giới Vân Nam, có lẽ là đã tìm đường đi mới, có đồng bọn mới, có được năng lực đối đầu Khương Khôn, lúc này mới dám quay về."

 

Tưởng Xuyên châm thuốc, làn khói lượn lờ.

 

Tào Nham vỗ đùi: “Lần này chắc chắn phải đem bọn này một mẻ hốt gọn.”

 

Ngón tay Tưởng Xuyên nhẹ gõ gõ mặt bàn, nghe xong lời này, bàn tay nắm chặt thành quyền, "Ừm."

 

Trước khi đi về, Tưởng Xuyên nói ra một yêu cầu với Tào Thịnh.

 

....

Giữa trưa hôm sau, Tưởng Xuyên trở lại Nghĩa trạm, mở cửa xe ra, trên xe nhảy xuống một chú chó chăn cừu giống Đức to lớn.

 

Tiểu Thành kinh hãi hô lên: “A, chú chó này từ đâu vậy?"

 

Tưởng Xuyên liếc nhìn cậu ta: "Công ty vận chuyển bên kia mang tới."

 

Công ty vận chuyển bên kia quả thật có nuôi hai chú chó chăn cừu giống Đức, là do Tưởng Xuyên mang tới, một con chân khập khiễng, còn con kia xem tuổi có vẻ đã có chút lớn.

 

Không hề giống với chú chó khỏe mạnh dũng mãnh này.

 

Tiểu Thành đi qua sờ sờ, cười hi hi nói: "Anh, coi thường em mắt chó hả?"

 

Tưởng Xuyên nở nụ cười: "Không được nói nhảm."

 

Anh nhìn Tần Đường đang đứng ở cửa phòng khách, nhét dây dắt chó cho Tiểu Thành, "Cho nó ăn tốt cho anh."

 

Tiểu Thành: "Ăn đồ ăn thừa được không ạ?"

 

Tưởng Xuyên: "Cho thêm chút thịt."

 

Tần Đường vừa nhìn đã nhận ra chú chó là cảnh khuyển (chó nghiệp vụ), hồi nhỏ ba cô cũng đã nuôi một con cảnh khuyển xuất ngũ, cuối cùng đã chết già.

 

Tưởng Xuyên đi tới trước Tần Đường: “Lúc nào thì xuất phát?"

 

Tần Đường nói: "Ăn trưa xong thì đi, 5 giờ chiều hội đấu giá mới bắt đầu, không muốn đến đó sớm."

 

Tưởng Xuyên nhìn cô: "Buổi chiều anh đi cùng em qua đó."

 

Mấy ngày này ra vào đều có Tào Nham theo cùng, Tần Đường mơ hồ đoán được là ý của Tưởng Xuyên, cũng không từ chối.

 

Tần Đường ngẫm nghĩ rồi mở miệng: "Tào Nham theo em đi là được rồi."

 

Tưởng Xuyên: "Không được, anh đi với em."

Bạn đang đọc:Anh Đến Cùng Rạng Đông!Chương 132
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.