Bạn đang đọc:Anh Đến Cùng Rạng Đông!Chương 148

Hàn Thành cười cười, chính là nụ cười kiểu tiểu nhân đắc chí.

 

“Được rồi, hai người đều đã đoán ra rồi, bây giờ nhiệm vụ hàng đầu chính là theo dõi Triệu Kiến Hòa. Lần này thì tuyệt đối không thể như lần trước, chỉ tóm được một tên Triệu Kiến Hòa, mà nhất định phải bắt được tên khốn Khương Khôn cùng luôn.”

 

Tưởng Xuyên cười một cái, đôi mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ.

 

Ánh mắt dần bay đi xa.

 

_____

Trước khi đi, Tào Thịnh đã dặn dò anh: “Anh cẩn thận một chút.”

 

Tưởng Xuyên gật đầu, xoay người rời đi.

 

Anh đến công ty vận chuyển một chuyến, Lữ An đang ở bên kia, trong gara chỉ còn một chiếc xe. Chiếc xe này cố tình được để lại để vận chuyển vật tư lên núi vào ngày mai.

 

Lữ An đang dặn dò tài xế, quay đầu lại thấy anh liền phất tay để tài xế đi làm việc rồi đi về bên này, “Dạo này công việc làm ăn rất khá, đơn hàng cũng nhiều. Chúng ta có nên mua thêm hai chiếc xe nữa không?”

 

Trước mắt họ cũng có một ít tiền rồi.

 

Số tiền 87 vạn lần trước để bồi thường đâm xe là Tần Đường ứng trước.

 

Bọn họ không phải đền toàn bộ, những vẫn phải đền một số bộ phận.

 

Tưởng Xuyên rút một điếu thuốc ra, bật lửa hít mấy hơi, nhẹ gẩy tàn thuốc, “Sang năm đi, cứ tính thiếu vào phần của tôi, số tiền này trả Tần Đường trước.”

 

Lữ An biết anh không thích nợ tiền người phụ nữ của mình, “Thiếu nợ cái gì chứ. Nhưng số tiền này cũng không đủ mà.”

 

Tưởng Xuyên: “Tôi cũng có một ít nữa, gom góp lại chắc cũng đủ.”

 

Lữ An cười: “Thực ra quan hệ giữa hai người đã thành thế này rồi, chậm một chút cũng được mà. Số tiền đó dù sao cũng là của vợ anh mà?”

 

Tưởng Xuyên cũng cười: “Tiền hết kiếm lại là được.”

 

Mấy năm nay, thu nhập của anh nói nhiều không nhiều, nói ít không ít. Nếu là một cô gái bình thường thì cũng thoải mái, nhưng nếu là Tần Đường thì không được. một cái thấu kính máy ảnh của cô, một cái túi, một cái đồng hồ… mỗi một thứ đều là những đồ dùng xa xỉ, anh cũng muốn tặng, nhưng thực sự có chút khó khăn.

 

Nhưng, nếu cô đồng ý.

 

Anh có bao nhiêu sẽ đưa cô hết bấy nhiêu.

 

Hai người trò chuyện một lát, Tưởng Xuyên nhìn đồng hồ, nói: “Tôi về đây.”

 

Tối hôm qua anh hơi quá phận, không biết Tần Đường thế nào rồi.

 

Lữ An híp mắt, nở nụ cười xấu xa: “Đúng là nên trở về một chút. Lúc tôi rời đi cô ấy còn chưa dậy đâu.”

 

Tưởng Xuyên nhíu mày, Lữ An vội nói: “Tôi cũng không cố ý mà, chỉ là sáng sớm tôi dậy đi vệ sinh vô tình nghe thấy thôi, anh yên tâm, cũng chỉ có mình tôi nghe thấy thôi.”

 

Lúc đó là sáng sớm, giọng nói kia, nghe rất thảm, nhưng lại kiều mị đến tận xương.

 

Lúc đó anh ta chỉ nghĩ là ảo giác, nhưng sau khi nghe lại thì phát hiện âm thanh là từ phòng Tưởng Xuyên truyền ra, liền hiểu rõ mọi chuyện.

 

Tưởng Xuyên cũng không ngờ lại bị người khác nghe thấy, có chút bực bội, ném tàn thuốc xuống đất, dùng chân di di, “Đừng nói trước mặt cô ấy.”

 

“Được được được, tôi biết rồi.” Chuyện này anh ta vẫn có chừng mực. Đàn ông nói đùa với nhau vài câu, cũng không thể đùa đến trên đầu cô nương nhà người ta được.

 

Tưởng Xuyên đi về, trên được còn mua cho Tần Đường một suất mì lạnh.

 

Cô thích ăn món này.

 

Lúc trở lại nghĩa trạm vừa đúng 12h.

 

A Khởi và Tiểu Bạch chuẩn bị đi gọi Tần Đường dậy, dì Quế đã nấu xong bữa trưa rồi.

 

Tưởng Xuyên gọi hai người lại: “Cứ làm việc đi, để tôi gọi cho.”

 

Anh đi lên cầu thang, A Khởi và Tiểu Bạch nhìn theo, Tiểu Bạch nói: “Anh Tưởng cũng lên nhà, tiện gọi luôn cũng được, chúng ta vào bếp phụ đi.”

 

Trong sân không có ai, chỉ có Hắc Hổ đi khắp nơi canh gác.

 

Tưởng Xuyên đẩy cửa phòng ra, trong phòng rèm che kín mít.

 

Tối tăm, ái muội, hương vị hoan ái còn sót lại tràn ngập khắp nơi.

 

Ở trong chăn phồng lên một cái kén, một bên chân thon dài trắng muốt lộ ra bên ngoài, đầu ngón chân đầy đặn hơi cong lại.

 

Anh đóng cửa lại, đi tới.

 

Tần Đường ngủ rất sâu, đầu vai lộ ra bên ngoài đầy những dấu hôn chi chít, lông mi vừa cong vừa dài yên lặng rũ xuống, làn da cô rất trắng nên quầng thâm dưới mắt vừa nhìn đã thấy. Tưởng Xuyên có chút đau lòng, khom lưng đưa tay xoa mặt cô.

Bạn đang đọc:Anh Đến Cùng Rạng Đông!Chương 148
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.