Bạn đang đọc:Anh Đến Cùng Rạng Đông!Chương 194

Tên kia chạy rất nhanh nhưng cũng không nhanh bằng Tưởng Xuyên.

 

Từ phía sau Tưởng Xuyên túm lấy cổ áo hắn ta, mạnh mẽ quăng ra sau, tên kia lảo đảo mấy bước suýt nữa thì ngã sấp xuống để lộ ra con dao gọt hoa quả từ trong tay áo đâm về phía Tưởng Xuyên, Tưởng Xuyên nghiêng người tránh thoát, giữ chặt cổ tay hắn ta, vặn mạnh một cái, tiếng "Rắc" vang lên, thanh âm gãy xương cánh tay.

 

Tên kia kêu lên thảm thiết: "Ah..."

 

Tưởng Xuyên túm cả hai cánh tay của hắn ta bẻ ngoặt ra sau, tên kia vùng vẫy không được, Tưởng Xuyên lạnh giọng hỏi: "Mày là ai?"

 

Ngõ nhỏ mờ tối, khuôn mặt tên kia vặn vẹo, không nhìn rõ diện mạo, đôi mắt lại âm u nhìn Tưởng Xuyên trừng trừng.

 

Tưởng Xuyên áp người đưa đến dưới ánh đèn đường, trông thấy rõ dáng vẻ của hắn ta, tóc hắn đã dài ra rất nhiều, đã gầy không ít, Tưởng Xuyên nheo mắt: "Là mày."

 

Tên ăn cướp ở thị trấn Du Lâm.

 

Lần trước ở khách sạn, Tần Đường đã nói hình như có trông thấy hắn.

 

Tưởng Xuyên lạnh lùng nhìn hắn ta, trầm giọng hỏi: "Mày là người của ai? Khương Khôn, hay là Triệu Kiền Hòa?"

 

"Đừng nói Triệu Kiền Hòa với tao!" Nét mặt tên kia càng vặn vẹo hơn, rống lên điên cuồng, "Tao muốn giết nó, và giết cả mày nữa!"

 

"Vì sao muốn giết tao?" Tưởng Xuyên bình tĩnh hỏi.

 

"Mày là tên lừa đảo! Nếu không phải mày! Vợ tao cũng sẽ không chết!" Tên đàn ông nghiến răng hung ác, ánh mắt tựa như lưỡi dao, "Mày và Triệu Kiền Hòa đều không phải người tốt gì! Triệu Kiền Hòa lợi dụng quỹ từ thiện để lừa đảo, mày là đồng lõa! Tao phải giết chúng mày!"

 

Trí nhớ Tưởng Xuyên thời gian qua không tệ, lục lọi trong đầu một phen, vẫn không thể nhớ ra người này là ai.

 

"Rốt cuộc mày là ai? Nói rõ ràng ra đi."

 

"Tao phải giết chúng mày."

 

"Tao phải giết chúng mày."

 

"Mày và Triệu Kiền Hòa đều là quân lừa đảo! Tao muốn giết chúng mày!"

 

...

Tên này không chịu nói gì cả, đã rơi vào trạng thái không bình thường, lặp đi lặp lại mấy câu nói này, Tưởng Xuyên hỏi không ra nguyên do, gọi điện thoại cho Tào Thịnh.

 

Nhanh sau đó, Tào Thịnh đưa mấy mấy người trẻ tuổi mặc y phục cảnh sát đi tới, anh ta nhìn Tưởng Xuyên: "Xảy ra chuyện gì?"

 

Tưởng Xuyên giao người ra, tên này lập tức bị tra tay vào còng, "Trước kia vô tình gặp hắn cướp ở Du Lâm, thời gian này vẫn luôn theo dõi tôi," Anh dừng lại một chút, sửa lại, "Không phải, là theo dõi Tần Đường."

 

Suy nghĩ cẩn thận, chỉ khi Tần Đường xuất hiện, hắn ta mới hiện ra.

 

Tào Thịnh nhíu mày: "Không phải chứ, người của tôi vẫn âm thầm đi theo Tần Đường, nếu có người theo dõi, mấy người bọn bọ không thể không phát hiện."

 

Tên kia đã bị áp giải lên xe, xuyên qua kính xe, nhìn Tưởng Xuyên một cách âm u.

 

Tưởng Xuyên lấy bao thuốc rút ra hai điếu, đưa Tào Thịnh một điếu, châm thuốc, rít hai hơi, khói thuốc lượn lờ, chống lại ánh mắt tràn ngập thù hận của tên kia, "Giờ anh tra xét xem thế nào, hắn ta đối với tôi và Triệu Kiền Hòa hận thấu xương, anh tra tên anh chút coi, tôi ngẫm nghĩ có phải có chỗ nào xảy ra sơ suất không."

 

Tào Thịnh cũng quay đầu lại liếc nhìn, "Được, trở về tôi đi tra một chút."

 

...

Tưởng Xuyên về đến nhà, Tần Đường ôm đầu gối ngồi trên ghế sô pha, tivi đang mở.

 

Vừa nhìn thấy anh, ánh mắt liền sáng lên.

 

Tưởng Xuyên đi tới, sờ sờ mắt cá chân và bàn chân mượt mà của cô, lạnh hết rồi.

 

Anh ôm người đặt lên trên đùi, Tần Đường ôm cổ anh, khẽ hỏi: "Sao giờ anh mới về?"

 

Tưởng Xuyên cúi đầu nhìn cô: "Đợi anh lâu rồi hả?"

 

"Ừm." cô gật đầu, "Điện thoại của anh gọi không được."

 

Tưởng Xuyên lấy điện thoại di động ta, trước đó để chế độ im lặng, cũng không biết đã hết pin lúc nào, anh đặt di động xuống, "Xin lỗi em, anh không chú ý."

 

Tần Đường lắc đầu: "Không có gì, anh về là tốt rồi."

 

"Khiến em lo lắng rồi."

 

Tần Đường ngẩng đầu nhìn anh, bình tĩnh nói: "Về sau, anh đi làm nhiệm vụ có thể nói thẳng cho em biết được không? Em không hỏi anh đi làm nhiệm vụ gì, nhưng không nên lừa gạt giấu giếm em."

 

Tưởng Xuyên nhìn cô, môi mím chặt lại.

 

Ánh mắt Tần Đường long lanh trong suốt, nhìn tận đáy lòng anh.

 

Ánh mắt cô vẫn luôn như vậy, có thể làm người ta rung động, cũng có thể khiến người ta không chịu nổi.

 

"Được." Tưởng Xuyên đáp ứng cô.

 

"Em không yếu đuối như anh nghĩ." Tần Đường ghé đầu lại, kề sát cổ anh, môi dán lên tai anh, "Em tin anh, sau khi anh nói cho em biết anh đi làm nhiệm vụ, em có thể cầu nguyện cho anh."

 

Trái tim Tưởng Xuyên tựa như miếng bọt biển ngâm trong nước, mềm mại, ẩm ướt, nặng nề.

 

Anh hôn lên môi cô, giọng nói khàn khàn: "Được, anh đáp ứng em."

Bạn đang đọc:Anh Đến Cùng Rạng Đông!Chương 194
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.