Bạn đang đọc:Anh Đến Cùng Rạng Đông!Chương 196

Lúc ấy Tưởng Xuyên và Lâm Hạo mới xảy ra chuyện, Lâm Hạo đã chết, hơn nữa bên Tần Đường bị thương bốn người, manh mối vụ án bị cắt đứt toàn bộ.

 

Chuyện của Đỗ Nguyên bị cảnh sát gác lại.

 

Sau đó, vợ Đỗ Nguyên bất hạnh qua đời.

 

Đỗ Nguyên đổ tất cả tội lỗi lên người Triệu Kiền Hòa và Tưởng Xuyên, Triệu Kiền Hòa vào tù, hắn ta không làm thế nào được, Tưởng Xuyên ở đâu, hắn ta cũng không biết.

 

Lần đó ở Du Lâm vô tình trông thấy Triệu Kiền Hòa bắt cóc Tần Đường, Triệu Kiền Hòa hỏi Tưởng Xuyên: "Đây là phụ nữ của mày?"

 

Những lời này đến tai Đỗ Nguyên đang nấp ở chỗ tối.

 

...

Tưởng Xuyên nhìn Đỗ Nguyên, "Vì thế, anh vẫn luôn theo dõi Tần Đường, muốn ra tay với cô ấy, lấy việc này uy hiếp tôi?"

 

Đỗ Nguyên hung hăng trừng anh, cũng không nhìn Tần Đường.

 

Tần Đường nghe xong chuyện, xúc động nhiều hơn, vụ án gian lận phúc lợi thế này vẫn còn ít sao? Bao nhiêu số tiền chân chính để chữa bệnh cứu mạng con người đã bị làm mất thế này.

 

Rõ ràng là một sinh mệnh, cứ như vậy mà mất đi.

 

Tần Đường ngẫm nghĩ, hỏi: "Anh có rết nhiều cơ hội, tại sao không ra tay?"

 

Đỗ Nguyên cúi đầu, không nhìn cô.

 

Tưởng Xuyên dựa người ra sau, châm thuốc, khẽ rít một hơi, sắc mắt trầm tĩnh lạnh lùng nhìn hắn ta.

 

Tần Đường quay đầu nhìn Tưởng Xuyên, chậm rãi xoay lại, nói: "Món tiền kia của anh, không phải Tưởng Xuyên lấy, một phần tiền anh ấy cũng chưa từng nhận, Triệu Kiền Hòa mới là kẻ xấu, nếu không phải Tưởng Xuyên, hắn ta vẫn sẽ tiếp tục lừa gạt nhiều người hơn nữa cần trợ giúp giống như anh vậy."

 

Sắc mặt Đỗ Nguyên đã bình tĩnh rất nhiều, đột nhiên ngẩng đầu nhìn cô, qua hồi lâu, mới mở miệng: "Tôi biết cô là cô gái tốt, cô quyên góp cho vùng núi rất nhiều tiền, tôi đã nhìn thấy trên ti vi, dáng vẻ cô xinh đẹp, tâm tính tốt, còn đi vùng núi nghèo khó chụp ảnh cho bọn nhỏ, làm tuyên truyền cho bọn nó, tìm nhà tài trợ..." Hắn ta ngừng một chút, nhìn về phía Tưởng Xuyên, "Nói chung, cô rất tốt, anh ta không xứng với cô, tôi sẽ không làm hại cô."

 

"Anh ấy xứng với tôi."

 

Tần Đường hếch cằm lên, kiêu ngạo tựa như chim khổng tước, lãnh đạm tuyên bố: "Chỉ có anh ấy xứng với tôi."

 

Tưởng Xuyên cắn thuốc, bỗng dưng đầu lại nhìn cô, khóe môi nhàn nhạt cong lên.

 

Đỗ Nguyên ngây người nhìn cô.

 

Tần Đường thảnh nhiên đối diện tầm nhìn anh ta, hồi lâu, Đỗ Nguyên cúi đầu, không hé răng thêm nữa, cũng không nhìn Tưởng Xuyên trừng trừng thêm nữa.

 

Tào Thịnh nắm năm tay, đặt bên miệng khụ khụ hai tiếng: "Này nữa, thời gian này Đỗ Nguyên vẫn luôn theo dõi Triệu Kiền Hòa, anh ta biết hang ổ mới nhất của Triệu Kiền Hòa, chính là chỗ đã gặp Khương Khôn."

 

Thân phận Đỗ Nguyên không rõ ràng, bình thường không chú trọng bề ngoài, thi thoảng có hơi điên điên, Triệu Kiền Hòa không có gì cảnh giác với anh ta, có điều, bên người Triệu Kiền Hòa có thuộc hạ, anh ta không dám ra tay, chỉ có thể kiềm nén đi theo dõi anh ta, tìm cơ hội ra tay.

 

Thật bất ngờ lại phát hiện ra điểm trú ẩn của Triệu Kiền Hòa và Khương Khôn.

 

Tưởng Xuyên ngẩng đầu, nhìn Đỗ Nguyên.

 

Đỗ Nguyên hừ lạnh: "Biết tao cũng sẽ không nói cho chúng mày."

 

Tào Thịnh nhíu mày, Tưởng Xuyên mím chặt môi.

 

Tối qua Tào Thịnh thẩm vấn hắn ta một đêm, hắn ta cũng không chịu nói, lúc này cũng hết sức bó tay: "Vừa đấm vừa xoa, hắn cũng không chịu nói, cũng không biết vì sao."

 

Tần Đường nhìn Đỗ Nguyên, hỏi: "Anh không phải có mối thù với Triệu Kiền Hòa sao? Anh nói ra đi, bọn họ mới có thể phải nhận hình phạt mà họ đáng phải chịu."

 

Đỗ Nguyên ngoan cố, vẫn không chịu nói gì.

 

Nhất thời mấy người không có biện pháp.

 

Tần Đường nghĩ nghĩ, nói: 'Em nói chuyện một chút với anh ta."

 

Tưởng Xuyên nhìn cô, Tần Đường gật gật đầu với anh.

 

Tưởng Xuyên xác định Đỗ Nguyên thật sự bị còng tay, không thể làm hại đến cô mới xuống xe.

 

...

Tưởng Xuyên và Tào Thịnh đứng sát nhau trong sân hút thuốc, ánh mắt vẫn luôn chăm chú nhìn trong xe, Tào Thịnh nói: "Những tài liệu tối qua cậu tìm ra, cũng đủ khiến cho Khương Khôn cả đời ăn cơm tù, đã vậy còn buôn ma túy, lần này hắn ta chết chắc rồi.

 

"Buôn ma túy, có chứng cớ rồi sao?"

 

"Bên kia đã có manh mối rồi, nhanh thôi."

 

Nét mặt Tưởng Xuyên không thể hiện gì, "Vậy chờ hành động thôi, đừng để hắn ta chạy thoát."

 

Tào Thịnh liếc anh, khẽ cười: "Lần này hắn muốn trốn cũng trốn không thoát đâu, hộ chiếu bị hạn chế, xuất cảnh bị hạn chế, hắn trốn không thoát khỏi Trung Quốc, lực lượng cảnh sát đã tỏa khắp nơi, chỉ cần hắn không xuất ngoại, thì có biện pháp tóm được người."

 

Nét mặt Tưởng Xuyên giãn ra, nở nụ cười hết sức đạm nhạt.

 

Chờ trong chốc lát.

 

Tần Đường mở cửa xe ra, từ trên xe bước xuống.

 

Tưởng Xuyên đưa tay ra với cô, Tần Đường nắm tay anh, bước lên từng bậc thềm, ngẩng đầu nhìn anh nở nụ cười: "Em nói chuyện với anh ta xong rồi, anh ta nói đồng ý đưa các anh đến đó."

 

Tưởng Xuyên bóp bóp tay cô, nói: "Làm tốt lắm."

Bạn đang đọc:Anh Đến Cùng Rạng Đông!Chương 196
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.