Bạn đang đọc:Anh Đến Cùng Rạng Đông!Chương 210

Trời đã sáng.

 

Hết thảy tối tăm sẽ hướng về ánh sáng mặt trời.

 

Hai vai Tưởng Xuyên đều đã trúng đạn, miệng vết thương ngâm trong nước, may mà không gây thương tổn đến chỗ hiểm, vết thương cũng không sâu, anh vẫn có thể chống đỡ được.

 

Đội chống ma túy đã đuổi tới.

 

Tiếng súng chỉ hướng cho anh.

 

anh vội vã đuổi theo, thấy Tào Nham đứng cùng mấy cảnh sát đã bắt đầu cuộc bao vây càn quét.

 

Tưởng Xuyên đi tới chỉ hỏi: "Khương Khôn đâu?"

 

Tào Nham: "Rất hỗn loạn, hiện giờ không biết."

 

Tưởng Xuyên híp mắt lại, "Chúng ta đi lên trước xem thử, không để cho hắn chạy thoát."

 

Tào Nham: "Được."

 

Hai người dẫn theo mấy người hướng theo mạn sườn núi mà đi, dọc đường mưa bom bão đạn, tuy rằng Phàn Dịch mang theo không ít vũ khí, nhưng chắc chắn không trang bị đầy đủ bằng đội đặc công, Tưởng Xuyên và Tào Nham dưới sự che chở của họ đi đến mạn sườn núi chỗ bọn chúng vận chuyển đồ, rất nhiều xe đỗ ở trên đó, người cũng không ít.

 

Nhìn chung là Phàn Dịch và Khương Khôn bị bao vây không đi ra được, không dám lái xe đi.

 

Tưởng Xuyên nhìn về đằng sau, người của họ không nhiều.

 

Bỗng nhiên, bên trên một loạt tiếng động, có xe khởi động.

 

"Giờ không thể đi! Phàn lão đại còn chưa lên!"

 

"Hắn không tới nữa, giờ mà không đi, chúng mày chờ chết cả lút sao?" Khương Khôn rống lên giận dữ.

 

"Không được, nhất định phải chờ ông ấy lên." Có kẻ rống lại, "Các anh em, mọi người theo tôi xuống hỗ trợ, những người khác trông xe!"

 

Sắc mặt Tưởng Xuyên và Tào Nham biến đổi cầm súng lao lên trên, Khương Khôn đã lên xe.

 

Một nhóm người xông xuống dưới, trong nháy máy nửa sườn núi thiếu hơn nửa số người, tạo cơ hội cho bọn họ.

 

Liên tiếp hai ba tiếng súng, không ít người ngã xuống.

 

Dưới sự yểm hộ của thuộc hạ Khương Khôn đã lên một chiếc xe, sau lưng, một chiếc xe bỗng nhiên nổ tung, lửa phụt lên, đường bị chặn lại, xe không thể đi qua.

 

Tào Nham: "Đù má nó!"

 

Tưởng Xuyên nổ súng vào bánh xe, chiếc xe hơi chao đảo, đụng vào vách đá, ngừng lại một chút.

 

Tào Nham lập tức đuổi theo.

 

Tưởng Xuyên còn nhanh hơn cậu ta, chạy lao qua ngọn lửa, xe lại khởi động, Tưởng Xuyên nổ liền mấy phát súng, bắn vỡ kính xe cùng với đầu hai người trên xe. 

 

Khương Khôn tràn ngập vẻ tàn độc, rút súng lục ra, nhấn mạnh ga chĩa súng ra cửa sổ bắn về phía sau.

 

Tưởng Xuyên lại làm nổ một bánh xe nữa, chiếc xe tiến lên mấy chục mét, thân xe lắc lư lao về phía sườn dốc, Khương Khôn dẫm mạnh phanh xe, đầu xe treo trên sườn núi.

 

Sau lưng, thuộc hạ của Khương Khôn đã tràn lên bao vây, Tào Nham xoay người ứng phó.

 

Từ trong xe Khương Khôn trèo ra, bắn liền mấy phát súng, Tưởng Xuyên tránh ở sau xe.

 

Khương Khôn đợi mấy giây, không thấy phản ứng, cấp tốc xoay người chạy trốn.

 

Tưởng Xuyên nghe thanh âm, lập tức đuổi theo, bóp cò súng, bắn ra một phát đạn, Khương Khôn tránh thoát được, bắn phát nữa, đã hết đạn.

 

anh nhanh chóng xông tới, nhảy lên, và tấn công dồn dập.

 

Hai người lăn lộn đánh qua đánh lại mấy vòng.

 

"Đoàng!"

 

Lăn đến vách núi, Tưởng Xuyên xoay người đè lên Khương Khôn, dốc sức giữ chặt cổ tay hắn, giằng co sức lực, họng súng đen ngòm chuyển đổi giữa hai người.

 

"Đoàng!"

 

"Đoàng!"

 

"Đoàng!"

 

Viên đạn cuối cùng xuyên qua cơ thể Tưởng Xuyên, cơ thể anh rung lên một cái, đáy mắt trong chớp mắt mất đi tiêu cự.

 

Khương Khôn cười lạnh ra tiếng, bộ mặt dữ tợn.

 

Hắn đã thắng.

 

Trời sáng tỏ.

 

Nắng sớm chiếu rọi muôn nơi, ánh sáng dịu nhẹ bao trùm chốn thiên đường này.

 

Tưởng Xuyên nhìn thấy ngôi chùa trong rừng núi, nhìn sông Hoàng Hà chảy xuôi dưới chân núi, bờ bên kia có cô gái của anh. Cô không chỉ nói một lần: "Em chờ anh trở lại."

 

Ánh mắt Tưởng Xuyên khôi phục tia thư thái.

 

anh hoàn thành sứ mệnh, vậy rồi tính sao.

 

Nếu anh không còn nữa, cô có thể làm gì?

 

Anh biết rõ cô không có khả năng chịu đựng một lần nữa, lại ích kỷ muốn cùng cô ở một chỗ.

 

Từ đầu đến cuối, anh ngoại trừ thể xác này, cũng chưa từng cho cô cái gì.

 

Khương Khôn túm lấy áo anh, lật người vùng dậy, một quyền đánh vào mặt Tưởng Xuyên.

 

Đầu Tưởng Xuyên nghiêng sang một bên, phun ra một ngụm máu tươi.

 

Chớp mắt tiếp theo, không biết sức tực từ đâu tới, thình lình nắm chặt cánh tay Khương Khôn, mạnh mẽ quăng về phía sau, tung chân đạp một cái.

 

Cơ thể Khương Khôn bay lên không trung, mắt mở lớn không dám tin.

 

Tưởng Xuyên dùng hết sức lực, buông thõng tay.

 

Từ vách núi Khương Khôn rớt xuống, cơ thể va vào vách đá phát ra âm thanh trầm đục kêu thảm thiết.

 

Người của Tào Thịnh đã tới, kết hợp với đội chống ma túy, tóm gọn cả đám này.

 

Cả người Tưởng Xuyên ngồi quỳ bên sườn núi, toàn thân là máu, không nhúc nhích, yên tĩnh như một pho tượng đá.

 

...

Tần Đường đi đến đầu thôn, người trong thôn lái xe máy đưa cô đi.

 

Cô trông thấy máy bay trực thăng trên bầu trời.

 

Sau đó trên đường gặp được đội cảnh sát.

 

Tần Đường vội vàng hô lên: "Dừng xe!"

 

Cô đứng ở ven đường, Tào Thịnh trông thấy cô lập tức dừng xe lại, Tần Đường hấp tấp lao tới, túm lấy anh hỏi: "Tưởng Xuyên đâu? Anh ấy đâu?" Cô nhìn chung quanh, "Anh ấy ở trong xe nào?"

 

Tào Thịnh mím chặt môi, không biết trả lời thế nào.

Bạn đang đọc:Anh Đến Cùng Rạng Đông!Chương 210
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.