Bạn đang đọc:Anh Đến Cùng Rạng Đông!Chương 3

Hạ Tòng An tức giận đến không nói được câu nào. Người phụ nữ này, một khi cố chấp lên thì đáng sợ không ai bằng.

 

Đầu tháng năm, Tần Đường thực hiện hết các công việc tích lũy, đi tới Quỹ một chuyến. Lão Viên – người phụ trách nói:

"Nha đầu, đồ lần trước gửi đến Thiểm Tây có hai vấn đề.” 

 

 “Vấn đề gì vậy ạ?”

 

Lão Viên thở dài: “Mưa to nên xe bị lật, rơi xuống mương. Quần áo đều bị ngấm nước bẩn, sách vở cũng không thoát khỏi số phận tương tự.”

 

Tần Đường hơi cứng người: “Còn người thì sao ạ?”

 

“Tài xế bị thương, nằm viện một thời gian đã hồi phục rồi, không bị làm sao cả.”

 

Tần Đường im lặng vài giây: “Vậy là tốt rồi.”

 

“Hiện tại đường đã thông, mấy thứ kia hỏng rồi cũng không sao, nhưng công ty bên kia thấy tài xế bị thương, xe cũng bị hỏng, liền làm loạn muốn chúng ta bồi thường.”

 

“Chuyện này bác xem thế nào rồi cứ theo ý bác mà xử lý. Sau đó đi tìm một công ty khác, đáng tin cậy một chút.”

 

“Ta cũng đã chọn được mấy công ty rồi, cháu đợi một lát, ta đi lấy cho cháu xem.”

 

“Đây.” Lão Viên chìa tờ giấy ra.

 

Tần Đường nhìn, lão Viên chỉ vào một công ty ở cuối danh sách: “Công ty này cũng làm từ thiện, không lấy phí vận chuyển.”

 

Tần Đường kinh ngạc: “Miễn phí?”

 

Lão Viên: “Đúng. Ta đã tìm hiểu qua rồi, rất đáng tin cậy.”

 

Tần Đường liếc mắt nhìn phần ghi chú: Hai lần một tuần.

 

“Vậy chọn công ty này đi, cháu sẽ tự liên lạc với họ.”

 

...

Tần Đường đặt vé đi Tây An, trước khi đi có tạt qua phòng làm việc, nói chuyện với người đại diện việc ở Thiểm Tây: “Hẹn lịch chụp xuống giữa tháng đi, muộn nhất là mười ngày sau tôi sẽ trở về.”

 

Người đại diện đối với việc một tháng cô dành mười ngày đi làm cái loại công việc vừa mệt vừa không kiếm ra tiền này có chút phê bình kín đáo: “Thân ái, em không thể về sớm hơn vài ngày sao? Loại chuyện thế này đâu cần em phải đích thân đi chứ?”

 

Tần Đường cười: “Nhưng em thích.”

 

"..."

 

Tần Đường cầm lấy máy ảnh bỏ chạy đi trước, ở cửa liền đụng phải Chu Đồng. Ánh mắt cô gái nhỏ sáng bừng: “Chị Tần Đường, chị có thể cho em đi theo không ạ? Hồi học đại học em cũng đã từng tham gia hoạt động công ích.”

 

Là mấy việc như kiểu nói chuyện với người già trong viện dưỡng lão hay đi quét đường các thứ nhỉ? Tần Đường nhìn cô: “Không được.”

 

“A..” Vẻ mặt Chu Đồng tràn ngập mất mát: “Tại sao ạ? Em… Em tự trả tiền cũng được ạ…”

 

“Cũng không được.” Tần Đường dứt khoát cự tuyệt.

 

Chu Đồng vẫn đi theo đằng sau cô, vô cùng muốn đi, liền năn nỉ: “Chị Tần Đường, để em làm chân chạy việc giúp chị xách hành lý cũng được, sau khi trở về em cũng sẽ tích cực tăng ca… Chị đi một mình sẽ rất cô đơn, nha…”

 

Tần Đường đột nhiên quay đầu lại, giọng nói vô cùng lạnh nhạt: “Em ngoan ngoãn ở lại đi.”

 

Chu Đồng sững sờ tại chỗ.

 

Tần Đường đi xa rồi, đồng nghiệp Tiểu Trần ở phòng làm việc liền tiến tới vỗ vai an ủi:

“Tôi làm việc ở đây ba năm rồi, Tần Đường mỗi khi đi lên mấy vùng núi đó vẫn luôn đi một mình, chưa bao giờ dẫn ai theo cả. Kể cả ra nước ngoài cũng vậy.”

 

“Cô cho rằng bọn tôi chưa từng hỏi thử qua sao? Nhưng cô ấy không dẫn người theo.”

 

“Chính là, bọn tôi cũng muốn đi theo để trông thấy việc đời, nhưng cô ấy à, chính là ngại dẫn người theo sẽ tăng thêm phiền toái đó.”

 

Chu Đồng nghe đồng nghiệp nói xong liền cảm thấy tâm lý được cân bằng lại.

 

...

Hai giờ chiều Tần Đường đặt chân đến Tây An. Trước khi đi bên này đã nói sẽ phái người tới đón cho nên cô liền đảo mắt nhìn một vòng xung quanh, thế mà lại không thấy ai cả. Lôi di động ra gọi đến số điện thoại kia, giải thích tình huống, đầu dây bên kia là giọng nói sang sảng của một người đàn ông: “Cô Tần, thực xin lỗi, tôi có chút việc nên không thể đích thân đi đón cô được, cho nên đã nhờ anh Xuyên tiện đường qua đón cô rồi. Cô đợi một chút, tôi gọi điện cho anh ấy để xem thế nào…”

 

Tần Đường cúp máy, đi ra khỏi sân bay.

Mặt trời rất lớn, bầu trời xanh thẳm, cô nhắm mắt lại.

 

Hai phút sau điện thoại vang lên, Tần Đường cúi đầu nhìn, là số lạ, nhấc máy liền trực tiếp nói: “Anh ở đâu? Nếu không tiện thì nói địa chỉ, tôi sẽ tự bắt xe tới.”

 

Bạn đang đọc:Anh Đến Cùng Rạng Đông!Chương 3
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.