Bạn đang đọc:Anh Đến Cùng Rạng Đông!Chương 34

“Anh ta sẽ trả lại cho tôi sau.” Tần Đường vừa nói vừa dùng chân đá mấy đồ vật dưới đất: “Mấy thứ này còn dùng được nữa sao?”

 

A Khởi vội nói: “Để em và dì Quế dọn dẹp lại, cái nào còn dùng được thì giữ lại, không được thì đánh vứt đi thôi.”

 

Tần Đường gật đầu: “Ừ.”

 

A Khởi và dì Quế ngồi xổm trên mặt đất dọn dẹp lại đồ đạc, Tiểu Thành chạy vào nhà tắm rửa, xử lí qua vết thương rồi cũng ra giúp đỡ. Tần Đường dựa lưng vào xe Jeep nhắn tin.

 

Một lát sau, từ bên ngoài truyền đến tiếng động cơ.

 

Vài giây sau, một chiếc xe Jeep đỏ rẽ vào trong viện, dừng ngay trước mặt cô.

 

Tưởng Xuyên và Lữ An mở cửa xe bước xuống, dùng sức đóng cửa rầm một tiếng.

 

Tiểu Thành vội đứng lên: “Anh, cuối cùng hai người cũng về rồi.”

 

Tưởng Xuyên nhíu mày, nhìn chằm chằm má cậu ta, nhìn từ trái sang phải, liếm răng cửa, rồi quay đầu nhìn về phía Tần Đường.

 

Nửa tiếng trước, Tiểu Thành đã gọi điện thoại cho Tưởng Xuyên, nói hết mọi việc.

 

Tiểu Thành nói: “Chị Tần Đường nói sẽ trả tiền cho chúng ta, sau đó những người đó liền rời đi.”

 

Tưởng Xuyên nhìn chằm chằm Tần Đường một lúc, mãi cho đến khi cô ngẩng đầu lên nhìn anh mới thôi.

 

Tần Đường tắt điện thoại đi, hạ mi mắt, như một con mèo nhỏ lười biếng, thản nhiên hỏi: “Sao?”

 

Tưởng Xuyên nói: “Tôi nhớ rõ tôi đã từng nói chuyện này không cần em quan tâm.”

 

Tần Đường cười: “Nếu không thì làm sao bây giờ? Chẳng lẽ trơ mắt nhìn bọn họ bị bắt nạt sao?”

 

Thấy Tưởng Xuyên im lặng, Tần Đường lại nói tiếp: “Còn cả một đêm cơ mà, nếu anh có thể giải quyết tốt, vậy mai tôi không cần đưa tiền cho bọn họ nữa rồi.”

 

Người phụ nữ này...

 

Tưởng Xuyên thật muốn túm cô lại bắt nạt một phen, nhưng cái gì cũng không nói được, đều làm được, anh xoay người bỏ đi.

 

Lữ An đi đến trước mặt cô: “Tần Đường, cảm ơn cô.”

 

Tần Đường nói: “Không có gì. Các anh tìm ra cách giải quyết rồi sao?”

 

Lữ An thở dài một tiếng, lắc đầu nói: “Không, chúng tôi lấy đâu ra số tiền lớn như vậy. Nếu là mấy năm trước thì còn có thể, nhưng hiện tại thật sự không có. Nhưng cách thì cũng không hẳn là không có, chỉ là không ngờ đối phương lại hành động nhanh như vậy. Nếu cô đã nói ra rồi, nếu ngày mai mà không trả được, thì người gặp rắc rồi chính là cô đó.”

 

Tần Đường mím môi, bảo sao Tưởng Xuyên lại dùng ánh mắt như vậy để nhìn mình, hóa ra là cảm thấy cô thực ngu xuẩn, xen vào việc của người khác ư?

 

Chắc là như vậy đi.

 

Tần Đường nhìn về Tưởng Xuyên đang ngồi xổm sửa chân bàn cách đó không xa, hỏi Lữ An: “Sẽ có rắc rồi gì?”

 

Lữ An không biết phải giải thích với cô như thế nào, đành phải nói: “Cô yên tâm, chúng tôi sẽ không gây phiền phức cho cô đâu. Nếu đối phương vẫn tiếp tục tìm cô gây phiền phức, anh Tưởng sẽ nghĩ cách. Hai ngày tới cô chịu khó ở yên tại đây nhé, đừng đi lung tung.”

 

Tần Đường ngẫm nghĩ một lát, hỏi: “Có phải có liên quan tới Triệu Kiến Hòa không?”

 

Lữ An đần mặt ra: “Cô biết Triệu Kiền Hòa à?”

 

“Biết.”

 

Lữ An đang muốn nói thêm gì đó thì Tưởng Xuyên liền liếc mắt qua đây nói: “Rảnh quá không có việc gì làm thì qua đây giúp một tay đi!”

 

Lữ An cười hắc hắc, xua xua tay chạy qua giúp đỡ.

 

Tần Đường đứng tại chỗ cúi đầu xem ảnh chụp trong máy một lát, từ bên kia tiếng Tiểu Thành truyền tới: “Anh, cái ghế này đã hỏng thành như thế này rồi, còn có cái bàn kia nữa… Sửa làm sao đây?”

 

Tưởng Xuyên đứng dậy, phủi bụi trong lòng bàn tay, “A Khởi, mai em đi cùng dì Quế lên nội thành, thiếu cái gì thì mua cái đó. Bảo Tiểu Thành lái xe chở hai người đi.”

 

A Khởi gật đầu: “Vâng ạ.”

 

Tần Đường cất máy ảnh đi, đi lên tầng.

 

Lúc cô tắm xong, mở cửa ra liền thấy Tưởng Xuyên đang đứng trước cửa phòng mình, trong tay cầm một điếu thuốc lá chưa châm, môi mím thành một đường thẳng, nhìn cô.

 

Tần Đường đi đến: “Có chuyện gì?”

 

Tưởng Xuyên đứng thẳng người lên thì cao hơn cô rất nhiều, cúi đầu nhìn cô:

 

“Ngày mai em trở về đi.”

 

Tần Đường nhíu mày: “Vì sao?”

 

Tưởng Xuyên châm thuốc, vẻ mặt vô cảm hít một hơi, nhìn cô: “Việc của em ở chỗ này xong rồi, về phần Nguyệt Nguyệt thì mấy hôm nữa tôi sẽ đưa cô bé về, em không cần ở đây nữa.”

 

“Tôi ở đây làm anh thấy vướng tay vướng chân?”

 

“Không.”

 

“Tôi ăn quá nhiều, anh nuôi không nổi?”

 

“... Không phải.”

 

“Anh cảm thấy tôi trả cho các anh số tiền kia, khiến anh cảm thấy mất mặt?”

 

“...”

 

Tưởng Xuyên bất đắc dĩ nhìn cô: “Một số tiền lớn như vậy mà em cũng có thể bỏ ra để giúp chúng tôi, bọn chúng sẽ nghĩ... Em là người của tôi.”

 

“...”

 

Tưởng Xuyên cười nhạt, đôi mắt đen thẫm, ánh mắt trầm trầm: “Là người phụ nữ của tôi, điều này có nghĩa là gì, em hiểu không?”

 

Cô hiểu.

 

Mặt Tần Đường hơi nóng lên, may mắn là trời tối, ánh sáng ở hành lang cũng khá tù mù nên anh không nhìn thấy.

 

Bạn đang đọc:Anh Đến Cùng Rạng Đông!Chương 34
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.