Bạn đang đọc:Anh Đến Cùng Rạng Đông!Chương 65

Tần Đường xoay người lại nhìn, thấy Tưởng Xuyên đang dựa người bên cửa sổ xe, nhả ra một vòng khói thuốc.

 

Dưới ánh đèn đường mờ nhạt, cộng thêm sương khói lượn lờ khiến cô không nhìn rõ thần sắc của anh, chỉ thấy một đôi mắt đen vô cùng sắc bén.

 

Tần Đường có chút thất thần, nhìn mất vài giây, rồi mới nói: “Ừ, đây là người phụ trách của tổ chức tình nguyện bên này. Anh ấy đưa em đến đây.”

 

Hạ Tòng An chậm rãi nở nụ cười: “Thế sao? Vậy thì anh phải qua chào hỏi rồi.”

 

Nói xong thì người cũng đã đi về phía Tưởng Xuyên.

 

Tần Đường mím môi, cũng đi qua cùng.

 

Tưởng Xuyên lười biếng ngả người dựa vào ghế, thấy bọn họ đi đến, liền ngồi thẳng dậy.

 

Hạ Tòng An nhìn anh đánh giá vài lượt, rồi mỉm cười nói: “Xin chào, lần này Đường Đường ở lại một khoảng thời gian dài như vậy, cảm ơn mọi người đã chăm sóc cô ấy.”

 

“Không có gì.” Tưởng Xuyên nói.

 

Giữa hai người hình thành một bầu không khí đối chọi, vì đều là đàn ông nên đương nhiên hiểu rõ suy nghĩ của đối phương.

 

Hạ Tòng An nhìn anh, biểu tình đạm mạc nhưng vẫn rất lịch sự, mở lời: “Không bằng chúng ta cùng nhau đi ăn bữa tối luôn được không?”

 

Tưởng Xuyên cười, ngón tay gõ gõ theo nhịp lên đùi, Tần Đường vốn cho rằng anh sẽ từ chối, không ngờ anh lại nói: “Được.”

 

Tần Đường có chút kinh ngạc, nhưng cũng không nói gì.

 

Tưởng Xuyên mở cửa xuống xe, nhìn về phía bọn họ: “Để tôi mời khách.”

 

Hạ Tòng An từ chối: “Như vậy sao được, hai người chúng tôi là...”

 

“Tôi là người ở đây.”

 

“Được rồi.”

 

Hạ Tòng An không từ chối nữa, Tưởng Xuyên nhìn xung quanh, nhanh chóng chọn được một nhà hàng.

 

Tưởng Xuyên người này, một khi được làm chủ, thì liền có thói quen muốn khống chế mọi chuyện, ví dụ như việc gọi món ăn, trước tiên anh gọi vài món đặc sản nổi tiếng của Tây An trước như gà hồ lô, gỏi cật heo thái sợi, canh cá bột nấu sữa... Rồi mới đưa thực đơn cho hai người, nói: “Hai người còn muốn ăn thêm gì cứ tùy ý gọi.”

 

Hạ Tòng An thân sĩ đẩy thực đơn đến trước mặt Tần Đường, thấp giọng nói: “Em gọi đi.”

 

Bầu không khí không tốt cũng không xấu, chỉ là có chút kì lạ.

 

Tần Đường không có tâm trạng gọi thêm đồ ăn, đẩy thực đơn trở về.

 

Hạ Tòng An hỏi Tần Đường: “Em định khi nào trở về?”

 

Không biết là ảo giác hay là thật, nhưng Tần Đường cảm thấy hình như Tưởng Xuyên có liếc nhìn mình một cái. Cô liền ngẩng đầu lên, thấy anh vẫn đang nhìn ra bên ngoài cửa sổ.

 

Tần Đường rũ mắt, khuấy khuấy ly sữa lắc trước mặt: “Mấy hôm nữa ạ. Em còn có chút việc chưa làm xong.”

 

Hạ Tòng An nhíu mày: “Lần này thời gian em đi lâu quá rồi, ba mẹ em rất lo lắng cho em, lần này anh tới đây công tác liền nói thuận tiện sẽ qua xem em thế nào, họ mới yên tâm.”

 

Trước kia thời gian cô ra ngoài lâu nhất còn tận hai tháng trời, nhưng lúc đó có Bành Nhiễm, có Trần Kính Sinh, còn có cả Chu Kỳ.

 

Hạ Tòng An nhìn cô trong chốc lát, nói: “Em còn muốn làm gì nữa? Vừa vặn anh đang ở đây, để anh giúp em cho nhanh, rồi chúng ta cùng nhau về.”

 

Tần Đường nghiêng đầu nhìn Hạ Tòng An: “Không phải anh đến đây để công tác sao? Sao lại rảnh như vậy?”

 

“Mọi chuyện chỉ cần hai ngày là ổn rồi. Anh có thể kéo dài thêm mấy ngày coi như ngày nghỉ.”

 

Tưởng Xuyên trầm mặc liếc nhìn Hạ Tòng An một cái, tay phải đặt ở trên đùi, quay quay điện thoại giữa hai ngón cái và ngón trỏ.

 

Tần Đường vẫn từ chối: “Không cần. Đang yên đang lành anh chạy tới tận chỗ này nghỉ phép làm gì.”

 

Đúng là không cho anh chút mặt mũi nào mà, Hạ Tòng An đành cười, xoa nhẹ đầu cô: “Còn không phải vì em sao.”

 

Tần Đường cúi thấp đầu, vừa nâng mắt lên liền thấy Tưởng Xuyên đang nhìn cô, đôi mắt đen trở nên vô cùng nặng nề.

 

Trong lòng đột nhiên lộp bộp hai tiếng, có chút hoảng hốt.

 

Điện thoại xoay nhanh trong tay Tưởng Xuyên, ngón cái ấn nhẹ một cái, điện thoại đang quay liền dừng lại.

 

Tưởng Xuyên đặt điện thoại lên bàn, nhìn về phía Hạ Tòng An, lạnh nhạt nói:

 

“Tần Đường tới đây thì là trách nhiệm của nghĩa trạm chúng tôi. Cô ấy muốn đi đâu, chúng tôi nhất định sẽ phối hợp, anh không cần lo lắng.”

 

Tần Đường ngẩng đầu nhìn anh, im lặng không nói.

 

Hạ Tòng An nhìn anh, cười: “Vậy thì cảm ơn mấy anh. Đúng lúc tôi cũng muốn đi du lịch cảm thụ nơi này một chút.”

 

Tưởng Xuyên nói: “Không vấn đề. Nhưng nghĩa trạm không nuôi người ăn không ngồi rồi, hoặc là quyên góp hiện vật, hoặc là làm việc.”

 

Hạ Tòng An: “....”

 

Cuối cùng nở nụ cười: “Đều được cả.”

 

Buồn cười, quyên tiền thì có gì khó chứ? Còn về làm việc à... Anh liếc nhìn cánh tay cường tráng của Tưởng Xuyên.

Bạn đang đọc:Anh Đến Cùng Rạng Đông!Chương 65
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.