Bạn đang đọc:Anh Đến Cùng Rạng Đông!Chương 92

Tần Đường cắn môi, nghiêm túc nhìn đôi mắt anh một cách chuyên chú.

 

“Không tin anh sao?” Tưởng Xuyên hỏi.

 

Tần Đường cúi đầu, đi vòng qua bên cạnh anh, khi đi đến bên cạnh giá giày thì đá giày cao gót trên chân xuống, đi chân trần trên sàn nhà, lấy chìa khóa ra.

 

Tưởng Xuyên bị cô bơ, xoay người túm lấy tay cô, dùng sức ép cô vào tường, giam cô trong lồng ngực: “Sao? Trả lời anh đi!”

 

Tần Đường thở hổn hển vì giận, ngửa đầu nhìn anh: “Tin hay không cũng vậy mà thôi, đáp án của tôi vẫn không đổi.”

 

“Vì sao?” Thân thể cao lớn nhích lại gần hơn một bước, hai người dính sát vào nhau không chút khoảng cách, trực tiếp áp bức: “Vì em không thích anh?”

 

Khí thế của anh quá lớn, từng bước áp sát.

 

Phòng tuyến tâm lý của Tần Đường dần dần sụp đổ, nhẹ nhàng thở gấp, sắc mặt càng ngày càng đỏ.

 

“Không trả lời chính là cam chịu.”

 

Cô ngửa đầu: “Tôi thừa nhận là tôi có điểm động tâm với anh. Nhưng thế thì sao? Như thế thì bắt buộc phải ở bên nhau sao?”

 

Một tay Tưởng Xuyên chống bên cạnh cô, đôi mắt đen láy nhìn cô chăm chú, nghiêng đầu lại gần: “Uống nhiều rượu lắm rồi đúng không?”

 

Cô nín thở, quay đầu tránh đôi môi đang tới gần của anh: “Không liên quan đến anh.”

 

Tưởng Xuyên cúi đầu càng thấp, hơi thở đàn ông phả vào mặt, cả người Tần Đường cứng đờ, lùi không được mà tiến cũng không xong, thân thể cứng ngắc dính chặt vào tường, đôi tay nắm chặt lấy áo sơ mi của anh muốn đẩy anh ra.

 

Giây tiếp theo…

 

Cằm lại bị nắm lấy, Tưởng Xuyên nghiêng đầu sang một bên, cúi người hôn xuống. Lúc đầu chỉ là ôn nhu nhẹ nhàng mút, sau đó liền dần dần dùng sức, gặm cắn bờ môi mềm mại của cô, trêu chọc đầu lưỡi mềm mại của cô, hôn đến mức khiến đầu lưỡi cô tê dại.

 

Tần Đường càng giãy giụa càng khiến anh xâm chiếm mãnh liệt hơn, tay anh nắm chặt eo cô, nhẹ nhàng trêu chọc khiến thân thể cô không kiềm chế được mà rung động, dần dần từ bỏ phản kháng, vô ý thức mà đáp trả.

 

Đầu lưỡi vừa khẽ động một chút, người đàn ông lập tức dừng lại, sau đó liền nhanh chóng tấn công, mút đến da đầu tê dại, trái tim cũng run rẩy.

 

Loại cảm giác này khiến cô bị cuốn vào, không muốn tỉnh lại.

 

Gặp được người khiến mình rung động thực sự không dễ dàng.

 

Môi anh chậm rãi rời khỏi, dịch đến bên tai phải của cô, nhẹ nhàng hôn lên lỗ tai cô.

 

Cô lập tức run rẩy mãnh liệt.

 

Tưởng Xuyên cười nhẹ ra tiếng, từ túi áo sơ mi lấy ra một món đồ, ngón tay thô ráp không ngừng trêu đùa lỗ tai cô, hơi thở nóng hổi không ngừng phả vào.

 

Tần Đường thở dốc hỏi: “... Anh đang làm gì?”

 

Lần đầu tiên Tưởng Xuyên đeo hoa tai cho phụ nữ nên rất không quen, hơn nữa cô lại xoay cổ không chịu phối hợp nên thử vài lần cũng không đeo vào được.

 

Tần Đường bị anh giữ khiến cho tai rất ngứa, lỗ tai cũng đỏ rực, nhịn không được lặp lại: “Anh đang làm gì thế…”

 

Giọng nói nhỏ như mèo kêu khiến cho sống lưng Tưởng Xuyên tê dại, cố gắng áp chế xúc động đang muốn rục rịch trong thân thể, anh trầm giọng nói: “Đừng nhúc nhích.”

 

Tần Đường: “...”

 

Thân thể Tần Đường căng thẳng, không nhúc nhích nữa, nhưng hô hấp thì lại càng lúc càng nhanh.

 

Tưởng Xuyên hết sức nhẫn nại, cuối cùng cũng đeo được bông hoa tai kia lên, khi hoa tai xuyên qua lỗ tai, thân thể Tần Đường đột nhiên dâng lên một loại cảm giác kì dị, vội vàng đưa tay lên sờ, sau đó liền kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Tưởng Xuyên.

 

Tưởng Xuyên nhìn lỗ tai hồng rực của cô, khẽ nhéo vành tai cô, khàn giọng nói: “Được rồi...”

 

“Anh tìm thấy ở đâu vậy?” Cô sờ bông hoa tai hỏi, lúc nãy cô đã thử đi tìm rồi, còn nhờ cả nhân viên khách sạn giúp đỡ nhưng cũng không tìm thấy, vốn dĩ cũng không ôm hy vọng tìm lại, không ngờ lại được anh nhặt được.

 

“Ở cửa thang máy tầng 3.”

 

Cô nhỏ giọng “ồ” một tiếng, tay buông xuống, đẩy người anh ra.

 

Tưởng Xuyên giữ tay cô lại, người lại đè lên, cúi đầu tìm được môi cô.

 

Anh hôn môi cô, hôn gương mặt cô, lỗ tai cô, cuối cùng là ngậm lấy chiếc hoa tai đó. Cả người cô như bị điện giật rùng mình, cắn chặt môi cố không lên tiếng.

 

Tay Tưởng Xuyên từ trên eo cô đi dần xuống, bàn tay to rộng phủ lên bộ mông tròn xoe của cô.

 

Cô mẫn cảm nhón mũi chân muốn trốn.

Bạn đang đọc:Anh Đến Cùng Rạng Đông!Chương 92
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.