Bạn đang đọc:Cách Nuôi Dưỡng Đại Công Tước Phản DiệnChương 11

Ảo mộng?

 

Có vẻ như những ngày qua Charlotte đã làm việc quá nhiều nên kể cả khi ngủ cũng sinh ra ảo giác rồi.

 

Những gì xảy ra trong giấc mơ đó... Chuyện vô lý như vậy làm sao có thể xảy ra được chứ!

 

Huống hồ cả cuộc đời trước đây của cô cũng chỉ thân quen một thiếu niên duy nhất.

 

Nhưng Charlotte có thể chắc chắn rằng người thâm tình một lòng muốn chết cùng mình như vậy nhất định không phải là cậu ta. Thiếu niên đó đã rất hận cô, hận đến mức không thể giết chết cô cho rồi thì làm sao có thể nguyện ý từ bỏ mạng sống vì mình chứ.

 

‘Không phải là cậu ấy, Phong sẽ không bao giờ làm điều dư thừa đến vậy!’

 

“Rầm!” Âm thanh lớn cắt ngang dòng suy nghĩ của cô. Charlotte nhíu mày nhìn cánh cửa phòng ngủ của mình bật tung một cách thô lỗ. Từ bao giờ trong lâu đài của cô lại tồn tại loại người thiếu quy củ như vậy rồi.

 

Nữ đại công tước đang muốn rung chuông gọi đại quản gia tới lôi kẻ thiếu quy củ này đi thì ông ta đã xuất hiện ngay trong phòng cô cùng với đội trưởng đội kỵ sĩ Ethan.

 

“Xin người hãy thứ lỗi cho sự vô lễ đường đột này...nhưng tiểu thiếu gia, chúng thần không thấy tiểu thiếu gia ở đâu nữa rồi ạ.”

 

Ethan có vẻ hoảng hốt vội bẩm bảo với cô, trong lòng thì cũng bắt đầu suy đoán đến khả năng tiêu cực nhất là thiếu gia bị thích khách bắt đi từ đêm qua bởi sự thiếu cảnh giác của đám kỵ sĩ dưới trướng mình.

 

Biểu cảm của đại quản gia Olwen lúc này cũng không khá khẩm hơn Ethan, khuôn mặt già nua thập phần lo lắng trước sự việc đầy bất ngờ này.

 

Sáng nay khi cho người đến đánh thức thiếu gia dậy ông nhận được bẩm báo rằng ngài ấy không có ở trong phòng. Olwen thậm chí còn điều động tất cả mọi người trong lâu đài đi tìm kiếm cũng không thể thấy được bất kỳ dấu vết gì của tiểu thiếu gia. Lúc này đại quản gia cũng chỉ biết sốt ruột vội vàng bẩm báo tới đại công tước, nếu tiểu thiếu gia thực sự có việc gì thì cái đầu của ông cũng toàn bộ người trực đêm hôm qua đều không cần thiết giữ lại nữa.

 

Charlotte đối diện với vẻ khủng hoảng của của hai người họ sực nhớ ra điều gì đó. Đại công tước vô cùng bình tĩnh ngồi dậy, không quên vén tấm chăn lớn đang phủ trên người mình để lộ ra một thân thể bé nhỏ khác đang say giấc mà ôm chặt lấy eo mình.

 

“Thằng bé ở đây, không cần đi tìm nữa đâu.” Charlotte lạnh nhạt lên tiếng, coi như tạm tha tội cho sự vô lễ ban nãy của họ mà cũng không nói gì nhiều.

 

Cả Ethan và đại quản gia đều vô cùng sửng sốt khi thấy thiếu gia Charles đang ôm chặt lấy đại công tước mà ngủ.

 

Họ nhìn đến dáng vẻ bình thản không chút ghét bỏ của điện hạ trước tình cảnh này nghĩ chắc thiếu gia hẳn cũng đã được cho phép nên cùng thở phào nhẹ nhõm một tiếng.

 "Tạ ơn chúa!..."

Tuy có vẻ như bọn họ đang lo lắng hơi thái quá, nhưng sự thực thì sẽ rất nguy hiểm nếu thiếu gia cố tình tiếp cập đại công tước khi ngài ấy đang nghỉ ngơi. Ethan cũng đã phải lãnh hậu quả một lần mà đến giờ nó đã trở thành một vết sẹo khó quên nhất trên cơ thể của cậu ta.

 

Charlotte từ nhỏ đã phải đối diện với việc bị ám sát khi đang ngủ nhiều đến mức sinh ra ám ảnh khá nặng. Lúc đi ngủ tinh thần trở nên khá nhạy cảm, sơ ý một chút là có thể sẽ mất mạng bởi con dao sắc lẹm luôn nằm dưới gối của cô. Hầu như người trong lâu đài ai cũng biết rõ việc này nên sẽ không thường bén mảng qua nhiều đến tầng riêng của đại công tước trừ khi có lệnh.

 

“Hai người còn định đứng đơ ra ở đó đến bao giờ chứ! Cho người hầu vào đây đi, đồ vệ sinh cá nhân của Charles cũng đưa qua bên này. Trong mấy ngày chờ mưa bão dứt, thằng bé đều sẽ ở đây với ta.”

 

Charlotte lạnh lùng dặn dò, không muốn bọn họ lưu lại ở trong phòng mình như thế mãi nữa. Đội trưởng đội kỵ sĩ cùng đại quan gia cũng rất biết điều đều cúi đầu hành lễ rồi xin phép lui ra:

 

“Thần đã rõ! Chúng thần xin phép được cáo lui.”

 

Chờ cho cánh cửa phòng được đóng lại, biểu cảm trên gương mặt của cô mới thả lỏng một chút. Charlotte bất chợt nhìn đến đứa trẻ vô tư vẫn còn ôm chặt lấy mình kia rồi nhẹ nhàng gỡ cánh tay nhỏ đang bám chặt trên eo mình ra rồi mới rời giường.

 

“Còn nói là mình ngủ rất ngoan ngoãn, vậy mà từ góc giường bên kia mà lăn đến chỗ ta rồi. Ngươi nên cảm thấy may mắn vì đã tới lâu đài khi cha ta đã mất! Bằng không cuộc sống sau này e rằng so với sấm sét đêm qua còn đang sợ hơn gấp trăm ngàn lần.”

 

Nữ đại công tước khẽ thở dài mà cảm thán. Hôm nay rốt cục cũng đã có thể dư ra một ít thời gian, cô quyết định mấy ngày tới đều sẽ chỉ ở trong lâu đài để kiểm tra Charles một chút trước khi dạy cậu ta trở thành một người kế vị hoàn hảo.

 

 

Bởi vì hôm nay dậy quá muộn, hiển nhiên bữa sáng của hai người đã biết thành bữa trưa. Charlotte cũng có chút bất ngờ trước giấc ngủ có hơi quá đà này của mình. Từ trước đến giờ cô luôn là một người khác quy củ về thời gian của mình, làm nhiều hơn nghỉ, chẳng hiểu sao hôm nay cơ thể lại làm biếng đến vậy.

 

Thường thì giấc của của cô từ kiếp trước đến giờ luôn không được quá sâu, trừ quãng thời gian còn ở cô nhi viện cùng Phong thì chẳng bao giờ cô có thể ngủ sâu một giấc hoàn toàn cả.

 

Vấn đề rốt cục là ở cô hay do có Charles nhỉ? Thậm chí thằng bé đối với cô còn không thân thuộc bằng Ethan, nhưng cố lại không có chút đề phòng với nó là sao?

 

Mấy cái suy nghĩ này cứ loanh quanh luẩn quẩn ở trong đầu đại công tước mãi cho đến khi trong phòng ăn xuất hiện một bóng dáng bé nhỏ đẹp đẽ nào đó...

Bạn đang đọc:Cách Nuôi Dưỡng Đại Công Tước Phản DiệnChương 11
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.