Bạn đang đọc:Cách Nuôi Dưỡng Đại Công Tước Phản DiệnChương 12

Đứa trẻ vừa mới xuất hiện liền chiếm mọi ánh nhìn trong phòng ăn của lâu đài. Cậu diện trên mình áo sơ mi trắng cao cổ tay bồng kết hợp với ghi lê xanh than thêu hoa văn chìm hình lá thông, phía dưới là quần đùi đen kết hợp tất trắng cao cổ cùng đôi giày làm từ da sơn dương nhuộm màu xanh than. Phong cách tổng thể nhìn khá đơn giản nhưng khi khoác trên người Charles lại toát lên một vẻ đẹp cao quý khiến người khác khó lòng rời mắt được. Mái tóc đen dày của Charles được chải chuốt cẩn thận vuốt gọn ra phía sau càng làm nốt bật thêm gương mặt non nớt đầy xinh đẹp của vị quý ông nhỏ tuổi này.

 

Thằng bé trông hệt như một hoàng tử bé bước ra từ một câu truyện cổ tích hay ho nào đó. Thử hỏi những người ở đây thì có mấy ai có thể liên tưởng vị thiếu gia quý tộc này đến đứa trẻ mồ côi chất vật ngày nào chứ!

 

Cuộc thay đổi đầy ngoạn mục chỉ trong một tuần này hẳn cô phải khen thưởng cho Olwen, ông ta đã chăm sóc thằng bé rất tốt.

 

Charlotte khá hài lòng gật đầu để cậu tiến tới chỗ ngồi bên cạnh mình trên bàn ăn, bữa trưa phong phú của bọn họ cũng nhanh chóng được người hầu đưa lên.

 

Nữ đại công tước một bên dùng bữa một bên đọc báo, cô khá tĩnh lặng quy củ không phát ra một chút tạp âm nào, mỗi một động tác đều mang phong thái của một quý tộc thực thụ.

 

Nhưng Charles thì lại không được như vậy, cậu khá lúng túng khi dùng bộ dao nĩa nhỏ của mình mà cắt miếng bít tết to dày trên đĩa.

 

Khẩu phần ăn hiện tại của Charles hoàn toàn được nấu theo khẩu phần bình thường của đại công tước, cô làm việc và hoạt động khá nhiều nên khẩu phần ăn so với các kỵ sĩ bình thường gần như là tương đương. Miếng thịt quá to khiến Charles dùng bữa chất vật đến mức Charlotte cũng có chút không đành lòng trước sự vất vả của thằng bé cắt thay cậu, tiện miệng hỏi thăm:

 

“Đã quen thuộc với cuộc sống ở lâu đài chưa?”

 

“Dạ, em vẫn đã cố gắng thưa ngài.”

 

Charles trả lời cô mạch lạc hơn trước không có quá rụt rè hay quá nhỏ giọng. Cậu nhìn đĩa bít tết được trả về với những miếng thịt đã được chia nhỏ, trong mắt không được nổi vui sướng khi nhận được sự chăm sóc của cô.

 

Charlotte không nghĩ rằng chỉ một chút hành động nhỏ của mình lại khiến thằng bé vui vẻ đến vậy, cứ như thể từ bé đến lớn Charles chữa được ai giúp đỡ một việc nhỏ nhặt như thế này vậy.

 

“Dạo gần đây ta không thể để ý đến cậu vì bận quá nhiều công việc nên mấy ngày tới hoạt động của cậu sẽ do ta kiểm tra và giám sát. Không có vấn đề gì chứ Charles?”

 

“Ngài nói thật sao ạ?” Charles sửng sốt như không thể tin vào chính tai mình, đôi mắt cậu bỗng chốc trở nên sáng rực đầy vẻ háo hức nhìn cô.

 

“Ừ! mấy ngày tới ta đều không bận lắm.”

 

Charlotte vẫn quy củ dùng bữa không nhìn đến cậu, không hề bận tâm lời nói mình thốt ra mang đến bao nhiêu vui mừng cho đứa trẻ.

 

Nguyện vọng mấy ngày qua của Charles cũng chỉ nhỏ bé đến thế, cậu chỉ muốn được Charlotte quan tâm đến mình. Cho dù có phải nghe lời những lời nói nghiêm khắc hay mắng mỏ nào từ đại công tước, Charles chỉ muốn cô đừng rời mắt khỏi mình, đừng bỏ mặc cậu giống người khác mà thôi.

 

“Em không có vấn đề gì cả thưa ngài.”

 

“Tốt! Vậy dùng xong bữa chúng ta sẽ đến thư viện, cậu nên bắt đầu phải hiểu được gia tộc của chúng ta trước tiên…”

 

-Khu thư viện gia tộc Cullen, thuộc lâu đài đại công tước phương Bắc.

 

Charles sững sờ ngước nhìn căn phòng to lớn được phân làm hai tầng chẳng khác nào một tòa nhà trước mắt. Nơi đâu cũng phủ kín những giá sách cao lớn hệt những bức tường đồ sộ trong mê cung rộng lớn, số đèn chùm được sử dụng để thắp sáng nơi đây cũng phải lên đến gần mười chiếc. Một nơi cổ kính và tráng lệ như vậy trong lâu đài, Charles lần đầu tiên mới thấy được, chứng tỏ một tuần qua đại quan gia vẫn chưa đưa cậu thăm quan được toàn bộ.

 

Charles ngỡ ngàng đến nỗi suýt không đuổi kịp được bước chân của đại công tước, cậu vội vã đuổi theo lại phát hiện trên những bức tường ở thư viện treo không ít những bức tranh sơn dầu to lớn cao đến cả hai mét phác họa rất nhiều người.

 

“Charles lại đây nào, em đang nhìn gì vậy?”

 

Charlotte luôn đi ở phía trước bất giác không nghe được tiếng chân đuổi theo của cậu liền quay đầu lại nhìn, không ngờ lại thấy thằng bé đang bất động nhìn chăm chú vào một bức tranh trên tường.

 

Cô tiến lại gần mới biết được thằng bé đang nhìn ai, quả thật là cha con không lẫn vào đâu được nhìn một phát là có thể nhận ra.

 

“Đó là cố đại công tước Augustus Cullen, cha ruột của chúng ta, người mà cậu chưa thể gặp mặt lấy một lần trong đời.”

 

Charlotte nhìn lên bức tranh họa người đàn ông quý tộc đầy cao quý lạnh lùng, bức họa này được vẽ khi ông vừa trở thành đại công tước của công quốc Louvemont nên khuôn mặt còn rất trẻ. Quân phục đen xa hoa được làm rất cầu kỳ, kết hợp phục sức bằng vàng và kim cương xanh đầy quý hiếm càng tô điểm thêm cho dung mạo hoàn mỹ đến mê hoặc đó, Augustus toát lên sự quyền lực đến quân vương cũng khó sánh bằng.

 

Khác với suy nghĩ của Charlotte, Charles lại khá hững hờ trước lời nói này của cô. Cậu không kích động cũng không đau buồn trước người cha đã mất ngày của mình. Thằng bé hững hờ đến vô cảm, dường như tất cả chỉ dừng lại ở sự tò mò nhất thời mà thôi.

 

Phải thừa nhận rằng Charles thật sự rất giống ông ta, cậu đã dừng lại ở bức tranh này chỉ đơn giản là vì điều đó, cậu sẽ không nhạy cảm đến mức nảy sinh ra bất kì tình cảm gì với con người này...kể cả khi ông ta có còn sống hay đã chết!

 

“Trông ngài ấy thật cô độc có phải không đại công tước?”

 

Charles bất ngờ cất tiếng hỏi.

 

Thằng bé vậy mà không hề gọi Augustus là cha, xưng hộ xa cách như vậy Charlotte cũng hoàn toàn có thể biết được Charles đối với người được gọi là cha ruột này lãnh cảm đến mức nào.

 

“Ừ! Cả cuộc đời của ông ấy đúng thật là rất cô độc.”

 

Tình cảm gia đình, tình yêu, ông ấy đều không có bất kỳ gì cả. Bởi vậy tính cách của Augustus mới vặn vẹo như vậy. Một kẻ đáng trách, nhưng cũng đầy đáng thương!

 

“Em sẽ không giống như ông ấy phải không đại công tước?"

Bạn đang đọc:Cách Nuôi Dưỡng Đại Công Tước Phản DiệnChương 12
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.