Bạn đang đọc:Cách Nuôi Dưỡng Đại Công Tước Phản DiệnChương 14

Đại công tước vốn còn đang rất hứng khởi đem về cho Charles một chồng sách nhìn trông khá khủng bố vì tin tưởng bản thân có thể dạy hết cho cậu trong ba ngày tiếp theo. Nhưng khi vừa nhìn thấy vẻ mặt trầm lặng có chút bất thường của thằng bé, Charlotte còn tưởng bản thân ngược đãi ép bức thằng bé quá mức liền vội vứt đống sách qua một bên tiến đến bên Charles cất tiếng hỏi:

 

“Charles, có chuyện gì sao?"

 

“Dạ không ạ.” Charles lắc đầu không muốn nói với cô, lại luôn cúi gằm mặt, bàn tay bé nhỏ bất giác lại càng thêm siết chặt một góc giấy cuốn sách cậu đang xem dở trên bàn.

 

Sự vô ý này chẳng may lại đập vào mặt Charlotte ngay lúc đó, thằng bé đang tức giận dù khuôn mặt bình lặng không một chút phản ứng. Chẳng nhẽ từ này đến giờ cô lại vô ý nói điều gì sai mà khơi gợi sự thù hận trong cậu rồi à, rõ ràng trước khi cô rời đi được một lúc, mọi thứ vẫn còn rất tốt đẹp mà.

 

“Charles, quay qua đây và nhìn thẳng vào mắt ta nào.” Đại công tước quyết định phải cùng cậu làm rõ vấn đề này ngay tức khắc trước khi Charles càng chìm sâu vào sự tức giận của bản thân.

 

Charles không phản kháng, vẫn rất ngoan ngoãn làm theo lời của cô, nhưng vẫn nhất quyết cúi gằm mặt không chịu nhìn đến Charlotte.

 

“Ta đã làm điều gì khiến em không thích sao?”

 

“Dạ không có ạ!” Lại là một cái lắc đầu không thành thật đến từ Charles, thằng bé khá cố chấp trong việc che giấu đi sự khó chịu của bản thân mà chấp nhận tất cả như thể không có sự lựa chọn nào là dành cho cậu.

 

“Nhưng em đang tức giận đấy Charles à!”

 

“Thưa điện hạ…em không có…”

 

Charlotte không một chút kinh nghiệm nuôi dạy trẻ nên khá mất kiên nhẫn, cô cảm thấy mềm mỏng như vậy mãi cũng không được, vẫn là phải đe dọa mới là tốt nhất!

 

“Charles, nói dối ta sẽ phải gánh hậu quả.”

 

Đại công tước cảm thấy khá phiền muộn khi em trai mình lại mang một trái tim nhạy cảm đến vậy. Chẳng biết lúc nào là lại vô ý đụng chạm phải tâm tư thằng nhóc này mà không kịp thời phát hiện thì đúng rằng cô chỉ có nước quay về đường cũ, chờ ngày bị Charles đoạt vị móc mắt giống trong nguyên tác thôi.

 

Charles quả nhiên bị lời đe dọa nhỏ của cô đả động, hai bà tay nhỏ càng thêm siết chặt ống quần của mình quyết tâm lắm mới bật thốt ra suy nghĩ của mình:

 

“Đồng tử của em không phải màu đỏ hoàn toàn, có phải em không phải là huyết thống thuần chủng của gia tộc Cullen không ạ? Bởi vậy bọn họ đều nói em làm một tên tạp chủng do phù thủy sinh ra, họ ruồng rẫy và ghét bỏ em như vậy…”

 

Có khoác trên mình quần áo đẹp, được ở trong một tòa lâu đài to lớn, hay được dạy dỗ như một quý tộc đi chăng nữa thì cậu vẫn luôn là một kẻ thấp kém. Thấp kém từ thân phận cho đến dòng máu của phù thủy đang chảy trong người cậu. Charles càng ngày lại càng cảm thấy bản thân mình chênh lệch với đại công tước nhiều cỡ nào, bọn họ ngay từ đầu đã vốn dĩ không cùng một thế giới. Rồi cũng sẽ có một ngày cậu bị bài trừ khỏi thế giới tốt đẹp không thuộc về mình này, giống như mẹ cậu, một nữ phù thủy bị cha cậu ruồng rẫy.

 

Charlotte vô cùng trấn động trước những lời nói đây nặng nề này của cậu, cô không hề biết Charles lại có những suy nghĩ cực đoan đến vậy, thằng bé mới được bao nhiêu tuổi chứ!

 

Rốt cục Charles trước khi đến lâu đài đã phải trải qua một cuộc sống tồi tệ đến mức nào mới khiến tâm hồn ngây thơ của một đứa trẻ biến chất đến mực này cơ chứ.

 

Bởi vì không xứng mới gắng sức đoạt được, bởi vì không bằng sẽ ra sức hủy hoại, nếu cứ để Charles nén giữ nhưng suy nghĩ cực đoan của mình mà không được giải tỏa thì đây sẽ chính là kết cục tương lai của chính thằng bé.

 

Charles quá nhạy cảm! Charlotte luôn phải cố gắng đem lại cảm giác an toàn tuyệt đối cho cậu. Cô nhất định phải tìm cách xóa đi những suy nghĩ tiêu cực của thằng bé, nơi đó chắc là phù hợp nhất...

 

“Đứng dậy nào Charles, ta muốn đưa em đến một nơi này.”

 

 

Đại công tước để toàn bộ người theo hầu trở về trước rồi một mình dẫn Charles đi đến toàn điện ở phía tây của lâu đài. Nơi ẩn chứa những bí mật về xuất thân của cô, cũng là nơi chứa đựng những chấp niệm lớn nhất trong cuộc đời của Augustus Cullen. Charlotte hy vọng sự mở lòng này của mình sẽ cải thiện được kiểu suy nghĩ cực đoan trong đầu của Charles.

 

Vì ảnh hưởng bởi cơn bão ngày hôm qua, sau một đêm mưa lớn, tòa điện cũ như được gội rửa một cách sạch sẽ khỏi thứ bụi bặm tích tụ theo năm tháng ở nơi đây. Cỏ dại xanh tốt gần như phủ kín cả dãy hành lang, chúng leo lên những cột nhà đá to lớn và nở ra những đóa hoa trắng tinh khiết vô cùng đẹp đẽ. Vẻ hoang tàn này chẳng thể ảnh hưởng tới dáng vẻ xinh đẹp mềm mại của tòa điện cổ kính tràn ngập ánh sáng này.

 

Cấu trúc nơi đây hoàn toàn biệt lập với phong cách tối tăm quyền lực của toàn bộ lâu đài này, một tòa điện tươi sáng mang theo sự bình yên lạ thường khiến bất kỳ ai bước tới nơi này đều không khỏi yêu thích mà muốn nán lại thêm đôi chút. Charles quả thực cũng bị mê mẩn khi đại công tước đưa cậu đặt chân tới nơi này.

 

“Tuy có chút khác biệt nhưng nơi giản dị vắng vẻ này chính là nơi ta được sinh ra…và cũng chính là cấm địa suốt mười lăm năm qua ta chưa một lần được phép đặt chân tới.”

 

Charlotte nhìn tòa điện lớn được phủ một lớp ma pháp trước mặt hững hờ nói, cuối cùng cô cũng có thể đường đường chính chính trở lại nơi mình từng được sinh ra mà không cần bất kỳ sự cho phép của ai cả.

 

Cánh cửa nặng nề được đóng kín suốt mười lăm năm cuối cùng cũng được mở ra, khác với dáng vẻ hoang sơ cũ kỹ ở bên ngoài, phía trong của tòa điện vẫn sạch sẽ không một chút thay đổi kể từ lần cuối cùng cô rời khỏi nơi đây. Có vẻ tất cả đều nhờ vào pháp thuật phong ấn mà cha cô đã tạo cho nơi này bảo quản mọi thứ ở đây.

 

Charles lòng ngập tràn hiếu kỳ mà bước đi theo phía sau cô, những chiếc rèm lớn liên tiếp được kéo lên mang theo ánh sáng chiếu rọi vào căn phòng luôn chìm đắm trong sự tối tăm này. Xuất hiện trước mắt cậu không phải vẻ xa hoa hào nhoáng của giới quý tộc như cậu vẫn nghĩ. Phía trong điện như phát ra một thứ sáng thanh khiết chẳng khác nào một điện thờ của thần điện, nơi đây tựa như nơi ở của thiên thần mà người thường khó có thể bước tới.

 

Chính giữa sảnh được xây dựng một đài phun nước lớn bằng đá cẩm thạch cùng bức tượng trắng lớn mang dáng vẻ của Á Thần Eirlys đầy tinh xảo. Phía trên trần nhà chính là một vòng tròn lớn được lắp từ những mảng pha lên, khi ánh sáng từ bên ngoài chiếu vào chúng liền trở nên đẹp rực rỡ như một chiếc kính vạn hoa khổng lồ.

 

Một nơi luôn được bảo trùm bởi ánh sáng thanh khiết và đẹp tựa như thiên đường, đây chính là nơi mà đại công tước đã được sinh ra sao!

Bạn đang đọc:Cách Nuôi Dưỡng Đại Công Tước Phản DiệnChương 14
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.