Bạn đang đọc:Cách Nuôi Dưỡng Đại Công Tước Phản DiệnChương 19

Lâu lâu mới có thể thấy một người đẹp hơn cả mình. Với bản tính yêu thích cái đẹp của Charlotte, thật khó lòng bỏ qua tất cả công việc chỉ để thỏa mãn niềm vui thích của mình.

 

“Em thật sự không cần thêm bất cứ gì nữa sao Charles?” Đại công tước tiếc nuối nhìn một đống trang phục lấp lánh khác còn chưa kịp thử qua mà cô đã đích thân lựa chọn còn chất đầy trên ghế.

 

“Như vậy là quá nhiều rồi ạ, em không cần thêm nữa đâu điện hạ.” Charles kiên quyết lắc đầu từ chối, thậm chí còn hướng cả ánh mắt cầu cứu của mình đến ngài đội trưởng đang đứng đằng sau chị gái.

Cho dù đang là mùa đông nhưng chỉ riêng việc thay đi thay lại các trang phục quý tộc rườm rà phức tạp đã đủ khiến cậu toát mồ hôi ướt đẫm.

 

Ethan cũng khá thông cảm trước sự bất lực của tiểu thiếu gia, anh đành lên tiếng chặt đứt niềm yêu thích không hồi kết của đại công tước nhà mình:

 

“Điện hạ, chúng đã đã chậm trễ hơn một tiếng rồi. Trưởng tu sĩ Maria vẫn đã đợi ngài ở thánh đường Benric đấy ạ.”

 

Ánh mắt sáng lấp lánh của Charlotte nhanh chóng tắt ngúm vì lời nói của Ethan.

 

'Chết tiệt thật!'

 

Tại sao cô lại có thể quên đi công việc của mình chỉ vì mấy thứ thử đồ vớ vẩn này được nhỉ? Cứ dính và việc liên quan đến Charles cô lại dễ dàng để ảnh hưởng đến hết cả nguyên tắc của bản thân.

 

Charlotte thật sự nghi ngờ thằng bé đã bỏ bùa gì mình kể từ khi bước vào lâu đài rồi đó, mọi chuyện đáng nhẽ ra không nên đi theo hướng như vậy mới phải.

 

Đại công tước nhíu mày nghĩ ngợi, khuôn mặt lạnh lùng không biểu cảm mọi khi cũng khôi phục một cách nhanh chóng. Charles lại không hiểu được ý cô cho rằng điều mình nói đã khiến ngài ấy không vui.

 

Cậu rụt rè lắm lấy vạt áo của Charlotte: “Em thực sự rất thích quần áo mà ngài đã mua cho… Nhưng như vậy đã là quá nhiều rồi. Em chỉ muốn ngài không quá tốn kém vì em thôi điện hạ!”

 

Charlotte cúi xuống nhìn dáng vẻ của thằng bé, Charles lo sợ bản thân mình đã làm cô không vừa lòng nên đã vô cùng cẩn thận lấy lòng. Điều đó thực sự là không cần thiết, nhưng Charles vẫn cố gắng làm vậy, như thể cô đang nắm giữ tất cả những điều quan trọng mà cậu có.

 

Tuy mang thân phận là chị em nhưng nhìn lại cách cư xử của cả hai bọn họ thì xa cách chẳng khác nào mối quan hệ giữa chủ nhân và nô lệ.

 

Quá khó khăn đã tìm cách khiến Charles vứt đi sự nịnh nọt dè dặt của mình với cô. Sự tin tưởng của cậu đối với Charlotte mong manh đến nỗi khiến cô còn sầu não hơn cả việc suy nghĩ đến chuyện phải ra chiến trường lần đầu trong đời.

 

Công cuộc mua sắm cứ vậy nhanh chóng kết thúc trong bầu không khí còn trầm lắng hơn cả mọi ngày. Charles bước lên xe ngựa với một khuôn mặt lạnh nhạt không mấy vui vẻ nhanh chóng khiến Charlotte cảm thấy bản thân mình vô cùng thất bại.

 

Lấy lòng được thằng bé còn khó hơn mò kim đáy bể!

 

Johannes lấy cớ muốn đích thân tiễn cô mà luôn bước theo phía sau họ. Đến giờ phút này, ngay khi nữ đại công tước chuẩn bị bước trở về phía xe ngựa của mình ông mới lấy hết được hết sự dũng cảm của bản thân mà mở lời với ngài:

 

“Cảm ơn điện hạ vì ngày hôm nay đã dành nhiều ưu ái đến vậy cho cửa hàng của thần… Không biết người có cảm thấy hài lòng trước sự phục vụ của Anatole ngày hôm nay không ạ?”

 

Điện hạ và tiểu công tử hôm nay đã mua rất nhiều trang phục và trang sức của Anatole, ông tin chắc rằng trong mắt của người nhưng thiết kế đó của ông đều không tầm thường gì so với những nhà thiết kế quý tộc. Johanne Anatole thật sự muốn trở thành người phụng sự cho con người cao quý trước mắt này.

 

Charlotte bởi vì lời nói này cũng quay lại nhìn dáng vẻ cùng ánh mắt mong chờ của ông, cô có thể nhận thấy rõ được sự chân thành không chút vụ lợi của người đàn ông đó. Thứ Johan cần căn bản cũng chỉ là sự công nhận của người khác mà thôi, nhưng với thân phận của ông lại khiến điều đó trở nên vất vả và khó khăn biết nhường nào.

 

‘Có lẽ Charles của cô cũng vậy!’ Charlotte trầm tư suy nghĩ.

 

Mọi thứ cô làm vẫn chưa bao giờ là đủ. Cho dù có cố gắng khích lệ Charles tự tin đến mức nào thì thái độ của những kẻ khác vẫn sẽ tìm mọi cách bào mòn đi sự tự tin đó trở về thời điểm ban đầu vốn có của nó. Thằng bé phải được thừa nhận, chính bản thân cô sẽ giúp Charles có được sự thừa nhận đó. Không phải bằng bạo lực hay đe dọa, cô sẽ khiến bọn họ phải tự nhận rõ ra được điều đó! Rằng Charles của cô tốt đẹp còn hơn cả những đứa trẻ quý tộc khác.

 

“Johan! Tài năng của ông ta chưa bao giờ phủ nhận đi chúng, nhưng vẫn có những giới hạn mà chính bản thân ông chưa thể tự vượt qua được. Điều đó khiến ta không thể tin tưởng và mạo hiểm danh dự của mình. Sự nhìn nhận của giới quý tộc không hẳn là một điều quan trọng. Nếu ông cứ dựa dẫm vào sự công nhận đó dần dần sẽ đánh mất đi bản chất cùng với khát khao vốn có ban đầu. Johan, đó là điều ông muốn sao?”

 

Cô khéo léo từ chối mong ước của Johan bằng một cách nhã nhặn nhất, giống như sự tôn trọng mà cô đã dành cho tài năng của người đàn ông này. Tuy điều này có thể mang lại chút thất vọng nhất định cho ông chủ của Anatole nhưng sẽ khiến Johan cảm thấy ấm áp và được an ủi hơn bao giờ hết.

 

Ngài ấy đứng trên địa vị cao nhất, sở hữu quyền lực bất khả xâm phạm, đại công tước nếu cảm thấy không vừa ý thì hoàn toàn có thể không cần mở miệng với một kẻ thấp kém như ông.

 

Nhưng không! Điện hạ đã từ chối ông bằng sự trân thành của mình, hoàn toàn không coi ông như một tên thương nhân thấp hèn hay mơ tưởng viển vông nhưng những quý tộc khác. Giờ đây dù không đạt được sự công nhận của ngài ấy, nhưng chỉ điều này thôi cũng đã đủ mãn nguyện với kẻ thường dân như ông rồi.

 

Charlotte nhìn người đàn ông lịch thiệp đang cúi gắm trước mắt mình, trong lòng tuy có chút tiếc nuối nhưng cũng không thể vượt qua giới hạn của bản thân được. Dù sao thì an toàn của bản thân vẫn quý trọng hơn tiền bạc mà. Đối với sự tận tâm của Jonhan cô chỉ có thể hồi đáp bằng cách như vậy.

 

“Dù xuất thân là quý tộc nhưng bản thân ta chưa bao giờ đi theo một khuôn mẫu của quý tộc thực thụ cả. Bởi vì ta chính là ta, ta sẽ không bao giờ sống theo sự mong muốn áp đặt của người khác. Ta tin chắc rằng ông tìm đến sự công nhận của ta không hẳn là bởi vì tước vị, trên đế quốc này không thiếu những người có quyền lực mà ông có thể tiếp xúc một cách dễ dàng hơn. Nếu sự công nhận đó đối với ông quá quan trọng thì có thể dùng tin tức ngày hôm nay truyền ra ngoài, ta sẽ không truy cứu bất kỳ trách nhiệm nào cả.”

 

Để một thương nhân lan truyền tin đồn của quý tộc hoàn toàn có thể bị bắt và xử phạt nếu quý tộc đó khởi kiện. Charlotte đã đồng ý điều đó để ông ta có thể nâng cao danh tiếng bản thân nếu muốn. Sự rộng lượng của cô cũng chỉ có thể sử dụng đến đây thôi.

 

“Thần đã hiểu thưa điện hạ, người không cần lo lắng về bất cứ điều gì cả. Johannes Anatole cho dù có phải chết cũng sẽ không làm bất cứ điều gì tổn hại đến người cả thưa điện hạ.” Johan bất chợt mỉm cười quỳ xuống trước nàng như một kỵ sĩ đang tuyên thệ lời trung thành của mình.

 

Đáp lại điều đó, đại công tước chỉ vỗ vai ông vài cái rồi quay người rời đi. Cái vỗ vai đó như sự động viên tốt nhất cho con đường mới của Johan trong tương lai ở phía trước. Quả thực khi lựa chọn đại công tước ông không hề đơn giản chỉ vì nghĩ tới tước vị và quyền lực của ngài ấy.

 

Lần đầu tiên nhìn thấy nữ đại công tước khoác trên mình quân phục mạnh mẽ cưỡi bạch mã khi còn ở thủ đô của đế quốc đã để lại cho ông một ấn tượng khá sâu đậm. Không hiểu sao Jonhan lại liên tưởng ngài ấy đến vị thần vĩ đại Rosa. Họ đều là những người phụ nữ nhưng lại mang tài năng và sự thông minh khiến người khác phải ngước nhìn và ngưỡng mộ.

 

Nhất định sẽ có ngày ông có thể đường đường chính chính trở thành người thiết kế xứng tầm với ngài ấy- Đại công tước của phương Bắc, Charlotte Cullen!

 

 

Thánh điện Benric thuộc phương Bắc.

 

Ngay khi xe ngựa của đại công tước dừng lại trước cánh cổng lớn của thánh điện, chờ đợi nàng không ai khác chính là trưởng tu sĩ, cùng các của các tu sĩ khác của thánh điện. Charlotte còn chưa kịp bước xuống xe ngựa thì đã hoàn toàn cảm nhận được sự chào đón nồng hậu của trưởng tu sĩ Maria.

 

“Người bảo hộ vĩ đại của phương Bắc, rất vinh hạnh được đón tiếp người ở đây thưa điện hạ.” Các nữ tu sĩ khẽ nhún người gửi lời chào đến cô.

 

Bỏ qua khuôn mặt cứng nhắc lạnh lùng như mọi ngày, Charlotte cũng đáp lại lời chào đó bằng nụ cười mang dáng vẻ thân thiện của mình: “Lâu lắm rồi mới có thể gặp được các vị tu sĩ ở thánh điện như thế này nên ta cảm thấy rất vui mừng. Bởi vì phải đích thân chuẩn bị những món quà tặng trong ngày lễ sắp tới dành cho bọn trẻ mà đã khiến mọi người đều đã phải đợi lâu. Xin trưởng tu sĩ và các nữ tu sĩ có thể tha thứ cho sự chậm trễ của ta.”

 

“Đại công tước luôn bận rộn với công vụ của phương Bắc mà vẫn có thể nhớ đến bọn trẻ mồ côi mà cố gắng ghé qua như vậy, sao chúng thần có thể khiến trách người được đây!” Maria dịu dàng đáp lại lời của cô, dáng vẻ phúc hậu hiền lành cùng sự thánh thiện trong đôi mắt của bà vẫn chưa một lần thay đổi dù đã trải qua hơn nửa đời người.

 

Trưởng tu sĩ khoác trên mình thánh ý trắng của thần điện từ năm mười sáu tuổi, tính đến nay thời gian trôi qua cũng đã là hai mươi mấy năm. Con người này vẫn luôn dốc sức phục sự cho thần linh, cho thần dân không chút vụ lợi cá nhân nào cả. Có lẽ ngoài cha nuôi của mình người mà Charlotte tôn trọng nhất ở thế giới này cũng chỉ có một mình bà ấy.

 

“Mấy năm không gặp ngài vẫn luôn rộng lượng như vậy.”

 

“Thần vẫn luôn như vậy nhưng ngài đã thay đổi rất nhiều thưa điện hạ, thất tốt khi không còn cảm nhận được sự gò bó khó khăn với cuộc sống từ người khi còn nhỏ… Thưa điện hạ, người có thể giới thiệu cho thần vị khách nhỏ tuổi ở phía sau được không ạ.”

 

Vốn dĩ là một cuộc trò chuyện vui vẻ ôn lại kỷ niệm của quá khứ, nhưng Maria đã phải dừng lại khi ánh mắt chạm phải bóng dáng nhỏ bé luôn đứng phía sau đại công tước kia. Không hiểu sao thần lực ít ỏi trong cơ thể bà lại cảm nhận được sự bất an khi nhìn vào đôi mắt trán ghét sắc lạnh của đứa trẻ đó. Dường như cậu ta đang cố gắng che lấp đi một bí mật đen tối nào đó khiến người khác phải cảm thấy lo sợ...

Bạn đang đọc:Cách Nuôi Dưỡng Đại Công Tước Phản DiệnChương 19
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.