Bạn đang đọc:Cách Nuôi Dưỡng Đại Công Tước Phản DiệnChương 27

Lễ trưởng thành của đại công tước phương Bắc được tiến hành nhanh chóng trong bảy ngày. Mọi việc bởi vậy đều trở nên vô cùng gấp rút khi phải chuẩn bị một cách gấp gáp từ khách mời đến yến tiệc và cả nghi thức rửa tội cho lễ trưởng thành của điện hạ.

 

Đám người hầu trong lâu đài đều phải vắt chân lên cổ mà chạy nhưng lại không được phép xảy ra sơ sót.

 

Cuối cùng mọi thứ cũng có thể hoàn mỹ khi vừa kịp thời gian.

 

“Thưa điện hạ các vị tư tế của thần điện mang lễ phục tới ạ.”

 

Tiếng người hầu thông báo từ ngoài cửa vọng vào, Charlotte đang ngâm mình trong bồn tắm lớn phẩy tay để cho nữ quản gia Ella tiếp đón họ.

 

“Xin được diện kiến lãnh chúa vĩ đại của phương Bắc, chúng thần được giáo hoàng mệnh lệnh đến đưa lễ phục tới cho người ạ.”

 

Ba vị nữ tư tế trẻ tuổi tiếng vào phòng cùng ba khay đồ lớn được chuẩn bị kỹ càng, một chiếc váy trắng dài với kiểu dáng đơn giản với phần cổ cao cùng tay áo bồng kết hợp với cổ tay loe. Không có quá nhiều hoa văn hay màu sắc nào khác, một chiếc váy chẳng có gì nổi bật như vậy lại được may bằng loại lụa trắng trắng quý hiếm nhất phía Nam, chúng còn được được dệt xen kẽ bằng những sợi chỉ bác với những dòng hoa văn ẩn và ký tự cổ mang ý nghĩa chúc phúc.

 

Một đôi bao tay dài đến khuỷu tay và chiếc khăn ren trắng trùm đầu dài đến một mét. Vòng hoa hồng trắng được điểm xuyết thêm những viên ngọc trai tinh khiết nhất để đội lên tóc.

 

Trang phục của bất kỳ thiếu nữ nào trên đế quốc khi thực hiện lễ trưởng thành đều giản dị và trong sáng như vậy. Nhưng với thân phận đại công tước của cô thì chất liệu và phụ kiện dù tối giản nhưng cũng không thua kém người bình thường.

 

Thời gian gấp rút mà chuẩn bị được kỹ càng đến vậy, Charlotte cũng không khỏi dành lời khen cho Raphael Debylot. Có vẻ như hắn ta đã thực sự chấp nhận sự thật và không còn ý định gây khó dễ cho lễ trưởng thành của cô nữa.

 

“Cho ta gửi lời cảm ơn đến sự chu đáo của Giáo hoàng, các vị có thể rời đi được rồi, thị nữ của lâu đài sẽ giúp ta cho việc thay đồ.”

 

“Chúng thần xin phép được đợi người ở bên ngoài ạ.”

 

Các vị tư tế cẩn trọng cúi đầu lui ra trước, vốn dĩ việc lễ phục trưởng thành luôn do các tư tế đảm nhận, nhưng với thân phận đặc biệt của ngài đại công tước, họ không thể thực hiện công việc của mình để tránh đi một số rắc rối có khả năng xảy ra.

 

Ví dụ như việc bị ám sát hay hạ độc!

 

“Kiểm tra kĩ càng lại rồi chứ.”

 

Ella lên tiếng hỏi các thị nữ bên cách một cách cẩn thận. Đáp lại bà là những cái lắc đầu đảm bảo rằng việc kiểm tra đã kết thúc và chúng an toàn tuyệt đối với đại công tước.

 

“Bắt đầu thay trang phục cho điện hạ.”

 

“Vâng.”

 

 

Má hồng môi đỏ, tóc dài thướt tha! Thiếu nữ xinh đẹp thu lại sự sắc sảo lạnh lùng thường ngày và trở nên mềm mại ôn hòa hơn một chút.

 

Charles ngồi ngẩn người nhìn chằm chằm vào thiếu nữ xinh đẹp trong chiếc váy trắng dài tinh khiết phản chiếu trong gương lớn. Xung quanh nàng là các nữ hầu cẩn thận tỉ mỉ, họ không ngừng tô điểm thêm lên vẻ đẹp mê người đó của thiếu nữ.

 

Cậu luôn biết được chị gái của mình rất xinh đẹp, tựa như một đóa hồng quyến rũ đỏ rực luôn dễ dàng khiến người khác mê đắm, nhưng cũng mang theo sự bí ẩn và sắc nhọn có thể đâm chết người.

 

Vốn chẳng ai có thể nghĩ rằng dáng vẻ xinh đẹp ngây thơ đơn thuần sẽ chẳng thể nào ăn khớp trên người của Charlotte, nhưng không ngờ chúng lại có thể hòa hợp tạo ra bất ngờ lớn đến vậy!

 

So với những vị thiên sứ được điêu khắc trên những bức tường lớn trong thánh điện, hay những bức họa vẽ các vị thần trên thiên đường. Charlotte của cậu còn giống thiên sứ hơn những kẻ không có thực được khắc họa trong những tác phẩm đó! khiến chúng trở nên vô cùng tầm thường trong mắt cậu.

 

Ngay lúc này đây, không chỉ riêng Charles hay những nữ hầu trong phòng, đến nữ đại công tước cũng phải ngạc nhiên trước giáng vẻ đẹp quá đỗi thơ mộng của mình.

 

Quả nhiên sự lựa chọn chỉ dùng đồ tối màu của cô thật là đúng đắn, với dáng vẻ non nớt ngây thơ trong chiếc váy trắng này sẽ khiến Charlotte mất sạch đi dáng vẻ quyền lực và lạnh lùng nên có của một đại công tước.

 

Charlotte khẽ rùng mình một cái khi nghĩ đến dáng vẻ lolita này của mình đứng trước quân đội mà chỉ huy bọn họ chém giết trên chiến trường…

 

Thật giống một bộ phim của thiếu nhi nhưng lại mang yếu tổ bạo lực đầy quả cảm!

 

“Thưa điện hạ, phía bên ngoài có một kẻ tự xưng là học trò của phó đại công tước xin được phép gặp mặt ạ.”

 

Tiếng gõ cửa một lần nữa vang lên. Người hầu từ bên ngoài tiến vào với một lá thư giới thiệu của vị khách lạ được đưa tới cho đại công tước.

 

Charlotte nhận lấy bức thư với vẻ mặt khá nặng nề. Lá thư mà cô đã gửi cho cha nuôi còn chưa nhận kịp lời hồi âm tại sao lại có người dùng danh nghĩa của ngài ấy tìm tới cô rồi.

 

Rốt cục là chuyện gì đây?

 

 

“Cầu chúc cho phương Bắc luôn tràn ngập vầng hào quang, thật vinh dự khi được diện kiến trước người thừa đại công tước điện hạ. Tôi là Philip Ambe Johnson, trưởng tử của nhà hầu tước Johnson, hiện đang là giáo viên giảng dạy lễ nghi cho các quý công tử tại học viện hoàng gia ạ. Và là một trong những học trò của ngài hiền triết Cullen”

 

Người đàn ông trẻ tuổi tiếng đến giới thiệu bản thân với cô. Bộ vest xanh lịch lãm công thêm khí chất nho nhã trên người cũng đủ khiến người khác biết được rằng anh ta có xuất thân không hề tầm thường. Nhưng không hiểu sao trong lòng đại công tước lại có một cảm giác nghi ngờ khó diễn tả.

 

“Ngươi được ngài hiền triết Cullen giới thiệu tìm đến ta sao?”

 

“Tôi tưởng bức thư giới thiệu được gửi đến người đã đủ chứng minh thân phận của mình rồi chứ ạ. Công việc ở học viện hoàng gia hiện tại đang rất bận rộn, nếu không phải là do thầy giới thiệu, tôi sẽ không mất công tìm tới đây như vậy.”

 

Dù ban đầu Philip có vẻ khá kinh ngạc trước vẻ ngoài của nữ đại công tước. Nhưng khi vừa nghe thấy lời nói trước đó của cô, anh ta nhanh chóng tỏ vẻ khó chịu dù vẫn giữ được bình tĩnh trước sự nghi ngờ của thiếu nữ trẻ tuổi trước mắt.

 

'Cho dù có là đại công tước cô ta cũng chỉ là một thiếu nữ trẻ tuổi kém cỏi mà thôi!'

 

Charlotte không hề biết được suy nghĩ này của hắn ta, chỉ cho rằng đối phương tức giận vì bản thân đã có sự nghi ngờ đối với mình. Chữ viết cùng dấu ấn trên bức thư quả thực là của phó đại công tước, cô hoàn toàn có thể nhận ra. Nhưng việc cha nuôi lại không gửi thư hồi đáp lại cho mình trước khi cử người tới khiến Charlotte bất giác mới cảm thấy kỳ lạ.

 

“Thưa điện hạ xe ngựa đã sắp khởi hành rồi ạ.” Đại quản gia nhìn đồng hồ và thúc dục cô về thời gian.

 

Sắp đến giờ phải tới thánh điện Benric, Charlotte quả thực không còn quá nhiều thời gian đôi co ở đây. Tạm thời giữ người lại rồi cho Ethan điều tra sau vậy.

 

“Đương nhiên là ta tin tưởng lá thư của ngài hiền triết cùng với thân phận của ngài Johnson đây. Nhưng lá thư trước đó của ta gửi cho ngài ấy chưa nhận được lời hồi đáp nên có chút khó hiểu mà thôi.”

 

“Nếu đã là như vậy tôi cũng có thể hiểu cho đại công tước. Tôi nhớ không nhầm thầy dường như có vẻ rất giận khi nhận được bức thư của người. Có lẽ vì lý do đó mà ngài ấy chưa muốn hồi đáp thôi ạ.”

 

Nghe được lời này tâm tình của Philip cũng coi như là dịu xuống đôi chút, còn rất đỗi khéo léo giải thích cho cha nuôi của cô.

 

Charlotte đương nhiên cũng có thể hiểu được rằng mong muốn của mình nhất định sẽ chọc cho ngài ấy tức giận, nhưng chưa bao giờ cha nuôi không phản hồi cô như vậy cả.

 

Có điều gì rất lạ ở đây!

 

“Cảm ơn ngài vì đã nhận lời trở thành gia sư cho em trai của ta, sau khi kết thúc lễ trưởng thành ta sẽ nhanh chóng sắp xếp một buổi gặp mặt chính thức. Quản gia của ta đã chuẩn bị xong nơi ở cho ngài rồi, xin hãy nghỉ ngơi sau một quãng đường dài tới phương Bắc.”

 

“Xin cảm ơn trước sự chu đáo của điện hạ, được trở thành giáo viên cho người thuộc Gia tộc lớn như gia tộc Cullen chính là vinh dự của tôi. Không để làm chậm trễ thời gian của đại công tước, tôi xin phép được rời đi.”

 

Charlotte khẽ gật đầu coi như đáp lại lời tạm biệt với vị giáo sư trẻ tuổi.

 

Là một người hiểu truyện lại rất tuân thủ những quy củ lễ nghi của quý tộc ở đế đô, đây tạm coi như là một sự đảm bảo cho thân phận của anh ta.

 

“Nếu tất cả đã được chuẩn bị xong rồi thì chúng ta cũng không nên chậm trễ nữa, chuẩn bị khởi hành đến thánh điện thôi.”

 

“Vâng thưa điện hạ!”

 

 

Đoàn người của đại công tước bắt đầu rời khỏi lâu đài dưới ánh mắt đầy lưu luyến của Charles.

 

Cho đến khi xe ngựa dần khuất bóng cậu mới thu hồi ánh mắt và kéo lại chiếc rèm cửa sổ.

 

Đáng lý ra với thân phận người thân còn lại duy nhất của Charlotte cậu hoàn toàn có đủ tư cách tới tham dự nghi thức làm lễ trưởng thành của chị gái mình.

 

Nhưng thật đáng tiếc khi thân phận của cậu vẫn còn được giữ bí ẩn với toàn bộ người bên ngoài lâu đài, điều đó chẳng khác nào một minh chứng rằng cậu vẫn chưa thực sự có một mối ràng buộc chặt chẽ với Charlotte cả.

 

“Thiếu gia, ngài cũng đừng buồn nữa, đến việc phủ khăn cho đại công tước ngài ấy cũng đã để cho ngài làm rồi. Đó cũng coi như đã tham dự một phần nghi lễ trưởng thành của điện hạ mà.”

 

Biết rõ tính tình của ngài ấy quái dị Ryan vẫn luôn rất cố gắng chiều theo mọi tâm ý của thiếu gia.

 

Chân của cậu đã hơn rất nhiều và Ryan đã bắt đầu được đi theo hầu thiếu gia Charles tuy chỉ đang trong thời gian học việc.

 

Có vẻ như đại công tước sợ em trai mình sẽ cô đơn vì không có bạn bè nên đã vô cùng ưu ái để cậu có thể làm việc luôn. Nhưng thực ra thì việc có cậu ở đây hay không thiếu gia vẫn luôn giữ cái bản tính cô độc quái gở đó mà thôi.

 

Đối với sự an ủi của Ryan, Charles chỉ liếc nhìn cậu ta bằng một ánh mắt sắc lạnh như để cảnh cáo bản tính lắm lời thích tọc mạch vào chuyện của chủ nhân. Charles rất ghét những thứ ồn ào nên cậu ta buộc phải hiểu rõ điều đó nếu còn tiếp tục muốn sống sót.

 

Cũng may lần này ánh mắt nhìn người của Charles không quá giở tệ, cậu ta cũng khá thông minh khi nhanh chóng nhận ra được dụng ý của cậu.

 

“Thần đã biết tội thưa thiếu gia.” Ryan hoảng hốt vội vã quỳ xuống trước thiếu gia một cách hèn mọn. Ánh mắt tràn ngập sát khí đó cuối cùng kịp nhắc nhở cậu ta nhớ rằng thiếu gia là một người máu lạnh đến mức nào. Chỉ e rằng cuộc sống sau này của cậu còn khó khăn hơn lúc còn ở với người cha dượng độc ác kia, ông ta tuy chỉ biết đánh đập cậu nhưng cũng sẽ không đủ tàn nhẫn mà giết chết cậu.

 

Thiếu gia thì khác! Cậu hoàn toàn có thể nhìn thấy tương lai tồi tệ hơn cả cái chết nếu cậu dám phản bội hay chọc tức ngài ấy.

 

“Thật biết điều! Cái mạng này coi như ta cứu lại cũng xứng đáng đấy.” Charles bất giác nở một nụ cười kỳ lạ đi tới vỗ vào đôi vai đang run lẩy bẩy của Ryan

 

“Vậy…ngươi đã sẵn sàng nhận lấy sự trừng phạt của ta chưa?”

 

“Thiếu gia…”

 

Ryan khiếp sợ ngước nhìn đứa trẻ xinh đẹp với nụ cười ma mị trước mắt, có vẻ như lần này cậu thực sự đặt cược nhầm người thật rồi…

Bạn đang đọc:Cách Nuôi Dưỡng Đại Công Tước Phản DiệnChương 27
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.