Bạn đang đọc:Cách Nuôi Dưỡng Đại Công Tước Phản DiệnChương 28

Đại quản gia Olwen bận rộn nguyên cả buổi sáng cho tới lúc đoàn xe của đại công tước đã rời khỏi lâu đài lúc này mới nghỉ hơi được một chút giờ lại luống cuống nhớ tới việc phải chăm sóc thiếu gia.

 

Ông vội vã muốn đi đến phòng của Charles, không ngờ vừa qua phía cửa phụ lại bất ngờ nhìn thấy một bóng dáng bé nhỏ quen thuộc mặc áo choàng nâu kín mít vừa lúc đi ra khỏi lâu đài.

 

“Kai, là ai vừa rời khỏi lâu đài vậy.” Olwen nhíu mày bước tới hỏi cậu cảnh vệ trẻ tuổi đang đứng ngay bên ngoài cửa.

 

Ông nhớ không nhầm là từ sáng tới giờ đều chưa ra lệnh cho bất kỳ ai đi ra ngoài lâu đài cả.

 

“Là Ryan thưa ngài, cậu ấy nói muốn ra ngoài tìm cho thiếu gia mấy trò chơi gì đó. Thiếu gia đang tự nhốt mình trong phòng, hình như ngài ấy đang rất buồn vì không được đến thánh điện với đại công tước ạ.”

 

Cảnh vệ giải thích với ông, Owlen cũng không cảm thấy gì kỳ lạ. Đứa trẻ này luôn rất tận tâm với thiếu gia, thi thoảng nó cũng sẽ ra ngoài tìm gì đó thú vị về cho cậu.

 

Đại quản gia không cảm thấy không có gì quá khác lạ liền rời đi tiếp tục công việc trước đó của mình. Có lẽ do tuổi quá cao hoặc do bóng người rời đi quá nhanh, Olwen lại không hề biết đứa trẻ ban nãy vốn thấp hơn Ryan nửa cái đầu…

 

Trong phòng của tiểu thiếu gia lúc này vẫn luôn đóng kín cửa không cho phép bất kỳ ai tiến vào. Mọi người cũng chỉ nghĩ rằng ngài ấy đang buồn bực nên cũng không dám làm phiến, họ nào đâu biết rằng đứa trẻ mặc trang phục quý tộc đang nằm chùm chăm kín mít trên chiếc giường êm ái đó căn bản không phải Charles.

 

 

Charles rời khỏi lâu đài một cách dễ dàng dưới thân phận của Ryan, cậu nhanh chóng thuê một xe ngựa và rời khỏi thủ đô của công quốc một cách bí mật.

 

Gã đánh xe ngựa tuy có chút tò mò với đứa trẻ bí ẩn trước mắt, xong đồng vàng sáng chói mà cậu ta quăng cho gã dễ dàng khóa chặt được cái miệng nhiều lời kia lại. Gã vô cùng nịn nọt mở cửa xe cho cậu, trong lòng đoán thầm mình hôm nay với nhầm được một đứa trẻ quý tộc gà mờ nào đó mà thôi.

 

Biết rằng số tiền của mình đã dễ dàng bịt miệng được gã phu xe, Charles nhanh chóng lên xe ngựa và rời đi xa khỏi lâu đài của đại công tước trước khi bị người khác phát hiện.

 

Dù là khoảng cách hay thậm chí làm sự ngăn cấm của tất cả mọi người. Chẳng có điều gì có thể ngăn cản cậu đến tham dự lễ trưởng thành của Charlotte được cả!

 

Ngay lúc này đoàn người của nữ đại công tước cũng đã đến được thánh điện Benric. Bởi vì là lễ trưởng thành của tân lãnh chúa nên ngoại trừ tất cả các quý tộc của phương Bắc đến tham dự thì cũng thu hút không ít thường dân vì tò mò đến xem bên ngoài.

 

Ethan dẫn đầu đội kỵ sĩ hơn trăm người nhanh chóng mở đường để cho xe ngựa của đại công tước có thể tiến vào thánh điện một cách an toàn.

 

Xe ngựa lớn dừng ngay trước thảm đỏ được trải săn từ sảnh bên ngoài của thánh đường, người hầu cẩn trọng bước tới mở cửa mời người phía trong ra ngoài.

 

Bóng dáng thiếu nữ xinh đẹp trong chiếc váy trắng tinh khiết tựa như một thiên thần nhanh chóng xuất hiện khiến quần chúng đều phải ngước nhìn nàng như một cảnh tượng tuyệt đẹp của nhân gian.

 

Họ đâu biết rằng cái người mang vẻ đẹp tựa thiên thần đang được ca tụng kia trong lòng đang không ngừng vang lên những lời mắng chửi hết sức thô tục.

 

Chết tiệt! Cái thời tiết quái quỷ gì đây… Lạnh chết cô mất…

 

Charlotte cố gắng kìm hãm sự run rẩy của mình trước từng cơn gió lạnh đến buốt da buốt thịt của mùa đông phương Bắc. Cô thật sự đang muốn quay lại xe ngựa lấy chiếc áo choàng lông cáo ấm áp của mình cuốn lại lên người mặc cho sự nhiều lời của đám người hầu mất.

 

Raphael không biết rằng thời tiết hiện tại của phương Bắc kinh khủng thế nào sao mà còn bắt cô mặc đồ bằng lụa dùng cho mùa hè thế này, hắn ta chẳng nhẽ đang muốn báo thù vì không ép buộc cô trở thành người của thần điện được đúng không!

 

Ethan nhìn làn da trắng toát cùng dáng vẻ cứng đờ như nữ chúa tuyết của nữ đại công tước đứng coi như cũng hiểu được một phần nào cho chủ nhân của mình. Ngài đội trưởng cũng vô cùng quan tâm, kín đáo một tay kéo áo choàng bên ngoài của mình chắn lại một ít gió lạnh thổi tới cô với hy vọng Charlotte có thể chịu đứng thêm chút nữ vì chiến trường biên giới.

 

“King cong… kinh cong…”

 

Tiếng chuông lớn của thánh đường vang lên báo hiệu việc nghi thức trưởng thành của nàng bắt đầu. Sáu tư tế được lựa chọn đã xếp thành hai hàng chờ sẵn bên ngoài để dẫn bước thiếu nữ tiến vào thánh đường.

 

“Xin được diện kiến trước lãnh chúa vĩ đại của phương Bắc…” Các tư tế đồng loạt cúi đầu hành lễ trước Charlotte.

 

Những tư tế trẻ tuổi được lựa chọn một cách kỹ càng để thực hiện các nghi thức quan trọng trong lễ trưởng thành của cô.

 

Những đứa trẻ này nhìn qua cũng mới chỉ có mười hai mười ba tuổi. Dáng người đều thuộc loại cao ráo sáng sủa, mỗi hành động, cử chỉ, ánh mắt đều rất quy củ và nghiêm chỉnh. Không giống những đứa trẻ khác ở độ tuổi này, dường như chắc hẳn đều là những đứa trẻ xuất thân quý tộc được gửi đến Vương Cung Thánh địa để nuôi dưỡng.

 

Charlotte không khỏi thầm cảm thán trước độ chỉnh chu của Giáo hoàng và trưởng tu sĩ Maria. Mặc dù họ đều phải tổ chức lễ trưởng thành cho cô một cách vô cùng gấp rút trong khoảng thời gian vô cùng ngắn. Không một bước nào hay nghi thức nào phải rút gọn, một lễ trưởng thành hoàn chỉnh với đủ sự kính trọng cho thiếu nữ mang trên mình thân phận đại công tước vô cùng cao quý.

 

“Các vị tư tế hãy đứng dậy cả đi.”

 

“Bụp!”

 

Chiếc mũ tròn của một vi tư tế bất ngờ rơi xuống thu hút sự chú ý của đại công tước, có vẻ như việc đứng lên quá vội vàng khiến cô ấy bất cẩn đánh rơi chiếc mũ của mình.

 

Angela Helag vô cùng lúng túng nhặt nó lên không dám ngước lên nhìn vị quý tộc nổi tiếng là người nghiêm khắc và lạnh lùng trước mặt. Phải biết rằng nghi thức trưởng thành của giới quý tộc luôn vô cùng được chú trọng và không được phép xảy ra bất kỳ sai sót nào hết. Nàng đã phải rất cố gắng mới có thể được đảm nhiệm vị trí này, nếu nữ đại công tước tránh tội, Angela nhất định sẽ không thể tham ra vào bất kỳ nghi thức trưởng thành nào của các quý tộc khác, và tồi tệ hơn là còn có thể bị điều xuống các nhà thờ nhỏ ở các vùng nông thôn làm việc.

 

Angela không hề muốn như vậy, người cha nát rượu kia chắc chắn sẽ lấy đó làm lý do lôi nàng về nhà và bán cho một tên nhà giàu già nua nào đó làm vợ, nàng chắc chắn sẽ chết mất.

 

Ngay khi thiếu nữ nhỏ tuổi vẫn còn đang vô cùng sợ hãi mà cầu khẩn trong lòng thì đôi chân mang giày cao gót trắng muốt đầy cao quý đã dừng lại trước mắt nàng. Angela run rẩy không dám ngước nhìn lên, nàng đang tính liều mình mở miệng cầu xin thì giọng nói trong trẻo lạnh lùng của thiếu nữ bất ngờ cất lên:

 

“Mái tóc màu trắng trông thật đặc biệt! Không biết vị tư tế đây tên là gì nhỉ?”

 

Angela vô cùng ngạc nhiên, không ngờ nữ đại công tước lại chỉ để ý đến màu tóc của mình. Nàng cũng vô cùng thành thật trả lời ngài ấy: “Thưa điện hạ, thần là tên là Angela Helag.”

 

Đồng tử đỏ khẽ chấn động trước câu trả lời của thiếu nứ trước mắt, bầu không khí xung quanh Charlotte càng trở lên rét lạnh. Dù sau khi vô tình nhìn thấy kẻ mang màu tóc đó cô đã đoán được phần nào, nhưng Charlotte vẫn không thể kìm nét được cảm xúc khi cách tên quen thuộc đó được thốt lên.

 

Là nữ chính của bộ truyện này!

 

Nguyên nhân trức tiếp dẫn đến kết cục bị thảm của Charlotte. Bọn họ đáng nhẽ ra không nên chạm mặt nhau quá sớm như vậy. Rốt cục đã có sai sót gì xảy ra trong cốt truyện vậy?

 

“Thưa điện hạ, tóc của thần không hẳn là màu trắng…” Bởi vì không nghe thấy đại công tước đáp lại, Angela có chút tò mò mà ngước lên nhìn thiếu nữ quý tộc trước mắt.

 

Đôi mắt ngây thơ trong veo như hồ nước của nàng trong khoảnh khắc vừa chạm phải ánh nhìn sắc lạnh đỏ ngầu như máu kia của đại công tước liền hốt hoảng quỳ xuống.

 

Nàng tự hỏi bản thân đã làm gì sai mà lại khiến đại công tước nhìn nàng bằng ánh mắt như vậy? Đôi mắt tràn ngập sát khi như muốn giết chết

 

Nhận ra sự mất kiểm soát của mình đã bị Angela nhìn thấy, Charlotte vội vàng thu lại cảm xúc bộc phát của mình. Cô cố gắng giữ bình tĩnh tiến lại gần đỡ lấy cơ thể bé nhỏ run rẩy quỳ trên đất của thiếu nữ. Cứ tiếp tục như vậy ai lại tưởng cô bắt nạt người của Thánh điện mất.

 

“Có vẻ như ta đã làm gì đó khiến tư tế Angela hiểu nhầm rồi, ta chỉ là muốn hỏi tên của ngươi mà thôi.”

 

Bởi vì ở khoảng cách khá xa, những người khác đều không dám nhìn thẳng quá lâu vào đại công tước quá lâu nên hầu như không một ai nhận ra được điểm bất thường của nàng ngoài nữ chính.

 

Nữ đại công tước vui vẻ lên tiếng, còn đích thân đỡ tư tế Angela đứng dậy dù cô ấy đã phạm lỗi trước đó. Dáng vẻ vô cùng hiền hòa dễ gần, những lời đồn trước đó về cô cũng gần như bay biến khỏi đầu họ.

 

Mặc dù trong lòng vẫn còn sợ hãi nhưng nghe thấy giọng điệu hiền hòa không chút tức giận của nữ đại công tước cất lên, Angela vẫn có chút nghi hoặc mà người lên nhìn lại cô ấy một lần như để xác định.

 

Khuôn mặt đẹp đẽ như một thiên thần nở một nụ cười thân thiện với nàng, đôi mắt đỏ đẹp đẽ như ngọc thạch dịu dàng như mê hoặc người khác. Dường như dáng vẻ lạnh lùng tràn ngập sát khí nàng vô tình nhìn thấy chưa bao giờ tồn tại trên con người này.

 

‘Chẳng nhẽ là do nàng nhìn nhầm hay sao?’ Angela thầm nhủ. Có lẽ do đã quá lo sợ nên đã khiến nàng nhìn thấy ảo giác rồi hay chăng. Nàng và đại công tước đều là lần đầu gặp mặt, sao ngài ấy lại có thể mang sát khí giống như gặp kẻ thù khi nhìn nàng cơ chứ.

 

“Do thần đã bất cẩn,thật sự xin lỗi người thưa điện hạ! Xin đại công tước hãy tha thứ cho hành vi bất cẩn hôm nay của Angela.”

 

Angela rối rít nên tiếng xin lỗi cô, vẫn là dáng vẻ ngây thơ hồn nhiên đó. Không giống như đang diễn kịch. Chắc hẳn cô ta không còn nhớ tới bộ dạng trước đó của cô nữa rồi, dù sao cũng chỉ nhìn trong nháy mắt, đâu thể chắc chắn điều gì.

 

“Chẳng qua chỉ là vô ý rơi một chiếc mũ thôi, không phải vấn đề gì quan trọng cả.”

 

Đại công tước không truy cứu trách nhiệm của nàng, Angela cũng thầm thở phào nhẹ nhõm một tiếng. Vốn thấy đại công tước thân thiện và tốt bụng như vậy. Nàng cũng rất muốn có thể được làm quen với người.

 

"..."

 

“Điện hạ đã tới giờ rồi, chúng ta không thể chậm trễ được đâu ạ.” Ngài đội trưởng bất ngờ lên tiếng cắt ngang cuộc trò chuyện lại, ánh mắt lạnh lùng hướng đến Angela như một lời cảnh cáo dập tắt đi ý tưởng của cô ta.

 

Một kẻ vô lễ! Thậm chí còn không biết thân phận của mình mà có suy nghĩ muốn tiếp cận điện hạ sao.

 

Nàng ta vội cúi đầu che đi sự xấu hổ của mình trở về vị trí của mình, đại công tước cũng không nhiều lời thêm nữa liền chuẩn bị theo sau bọn họ tiến vào thánh đường.

 

Suy cho cùng Charlotte không hề thích thú gì khi phải tiếp cận với nữ chính cả.

 

“Được rồi, chúng ta đi thôi."

Bạn đang đọc:Cách Nuôi Dưỡng Đại Công Tước Phản DiệnChương 28
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.