Bạn đang đọc:Cách Nuôi Dưỡng Đại Công Tước Phản DiệnChương 30

“Ngài đã lừa dối ta, thưa điện hạ.”

 

Sau khi kết thúc buổi lễ, Đức Giáo hoàng Raphael khá mất tình tĩnh bước tới buộc tội cô. Ngài ấy dường như rất tức giận khi biết được rằng Charlotte muốn tổ chức lễ trưởng thành sớm để có thể ra chiến trường.

 

Hắn không hề nghĩ rằng Charlotte lại có thể đưa ra quyết định liều lĩnh như vậy. Chiến trường là nơi như thế nào chứ, cho dù nữ đại công tước có tài giỏi thế nào cũng chính là đang đặt cược trước mạng sống của mình khi còn quá trẻ tuổi. Điều này khiến Raphael vô cùng khó chấp nhận và cảm thấy hối hận với quyết định trước đó của mình.

 

“Ta chưa bào giờ lừa rối ngài thưa giáo hoàng. Tất cả mọi chuyện ta làm đều là vì cuộc chiến và vì sự an nguy của phương Bắc, ta bắt buộc phải đủ thẩm quyền để điều khiển quân đội. Chẳng qua là ngài chưa từng hỏi rằng ta có muốn ra chiến trường hay không. Bằng không ngay lúc đó ta cũng đã có thể nói rõ với ngài rồi.”

 

Nữ đại công tước lại vô cùng thản nhiên đáp lại ngài ấy, rõ ràng là do Raphael ngài không hỏi kĩ, giờ ngài muốn lấy thẩm quyền gì trách cứ cô chứ.

 

“…” Trước lời phản biện chặt chẽ cùng nụ cười đắc ý của cô, hắn quả thực đã phải câm nín.

 

Charlotte thật sự là một kẻ láu cá và lươn lẹo!

 

Raphael không ngờ cũng có ngày mình bị cô nhóc này đùa bỡn trong lòng bàn tay như vậy. Người trước giờ có thể lừa gạt được hắn cũng chỉ có mỗi “ngài ấy”!

 

Charlotte Cullen có khả năng là huyết mạch cao quý cuối cùng, Raphael đã không thể đưa người trở về Vương Cung Thánh địa thì hắn buộc phải làm mọi cách có thể bảo vệ được người có thể an toàn.

 

Đã đến nước này Đức Giáo hoàng cũng không muốn làm lớn truyện với cô, ngài nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và đưa ra một đề nghị:

 

“Trận chiến với tộc Hunsk bởi vì có liên quan đến ma thú lên thánh địa cũng sẽ chịu một phần trách nhiệm. Đại công tước sẽ không ngại nếu ta gửi một binh đoàn của mình tới hỗ trợ chứ?”

 

Quá ngoài sự mong đợi của Charlotte, cô không ngờ ý thức tự giác của ngài giáo hoàng đây lại có thể cao như vậy. Thật là muốn thưởng cho ngài ta một chàng vỗ tay nhiệt liệt mà!

 

Trận chiến sắp tới thứ cô phải đối đầu không chỉ đơn giản là con người mà còn có cả ma thú - những loài vật kỳ quái mang một nguồn sức mạnh vô cùng to lớn ở thế giới này.

 

Những vết thương do ma thú tạo ra nếu không phải do các thánh kỵ sĩ chữa trị và thanh tẩy thì cho dù chỉ là một vết xước nhỏ nhưng lượng ma khí mà ma thú tiết ra cũng đủ để lấy mạng người của cô một cách dễ dàng rồi.

 

Vốn dĩ Charlotte còn đang không biết làm cách nào để moi ra được một đoàn thánh kỵ sĩ từ ngài ta. Chưa kịp mở lời Raphael đã hai tay tự dâng lên rồi.

 

Tuy rằng có chút khó hiểu không biết động cơ của ngài ta là gì nhưng…

 

Ngu gì mà không lấy chứ!

 

“Vậy thì ta phải gửi lời cảm ơn sâu sắc tới Vương Cung Thánh địa rồi. Phương Bắc rất vinh dự nếu trận chiến sắp tới có thể được người của Thánh địa giúp sức.” Charlotte vô cùng vui vẻ gật đầu cái rụp đồng ý.

 

“Đó là tránh nhiệm của Thánh địa nên điện hạ cũng không nên khách sáo làm gì. Trở về thần điện ta và các thần quan sẽ cầu chúc cho chiến thắng của người. Chỉ xin đại công tước hãy an toàn trở về.”

 

Vốn dĩ việc tiêu diệt những ma thú hay các thế lực hắc ám khác đều là trách nhiệm của Thánh điện - nơi lắm giữ lớn nhất sức mạnh pháp thuật của thần thánh. Đến nước này rồi Raphael cũng chỉ có thể làm được như thế cho cô nhóc này thôi, chỉ hy vọng sự chân thành ngày hôm nay của mình có thể khiến Charlotte gỡ xuống một chút phòng bị.

 

“Thưa giáo hoàng, phía trong thánh điện xảy ra chuyện rồi ạ. Ban nãy có kẻ bất ngờ đột nhập trong lúc làm nghi thức cho đại công tước điện hạ, tư tế Angela vì đuổi theo người nên đã bị thương bởi ma khí. Hy vọng người có thể qua đó xem xét tình hình một chút ạ.”

 

Một vị kỵ sĩ tiến về phía họ vội vã bẩm báo tình hình lại cho giáo hoàng. Cả nàng và Raphale đều không khỏi nhíu chặt lông mày tỏ vẻ lo lắng. Có kẻ đột nhập vào thánh đường mà suốt buổi lễ lại không một ai phát hiện ra, thậm trí còn có thể dùng sử dụng được ma khí trong vùng đất mang linh lực thanh tẩy mạnh nhất.

 

Cả hai đều đang lo nghĩ rằng có đã một cuộc ám sát đang được lên kế hoạch trong ngày hôm nay.

 

“Mọi việc ở đây đều đã có người của thánh điện giải quyết, xin điện hạ hãy nhanh chóng trở về để đảm bảo an toàn cho bản thân ạ.” Đức giáo hoàng nhanh chóng đưa ra quyết định, đặt an nguy của cô lên hàng đầu. Đối phương có thể dùng được ma lực, những người không xuất thân từ thánh điện e rằng không phải là đối thủ của chúng. Như vậy sẽ rất nguy hiểm!

 

Charlotte đã từng chiến đấu với ma thú khi còn ở trong học viên quân sự hoàng gia, vốn một chút chuyện như thế này cũng không khiến cô sợ chết. Nhưng nghĩ lại mọi chuyện còn liên quan đến cả nữ chính nên cô cũng không muốn nhúm tay vào. Có lẽ đây là cách mà cô ta có thể được Raphael nhắm tới và chao lại chức vụ thánh nữ của Vương Cung.

 

“Ta sẽ để lại cho ngài một đoàn kỵ sĩ, nếu có chuyện gì khẩn cấp có thể tùy ý ra lệnh cho họ.”

 

Nhìn bóng lưng của giáo hàng dần biến mất, đội trưởng đội kỵ sĩ Ethan vẫn không thể kìm nén được sự lo ngại của mình mà hỏi lại đại công tước một lần nữa. Dù sao thì những kẻ muốn ám sát điện hạ từ trước đến nay đều không hề ít. Hơn nữa lại là một kẻ có thể sử dụng được ma khí, hẳn là một kẻ rất nguy hiểm.

 

“Có cần người của chúng ta điều tra không điện hạ.”

 

“Không cần, cứ để ngài ta tự điều tra, chúng ta còn có nhiều việc quan trọng hơn phải làm. Trở về lâu đài thôi.”

 

“Vâng, thưa điện hạ!”

 

 

“Thiếu gia, sao giờ người mới trở lại. Người thật sự làm tôi lo chết mất, ngài đại quản gia đã đến gõ cửa hai lần từ lúc ngài đi tới giờ. Đại công tước cũng vừa mới trở về rồi đấy ạ…” Ryan khá kinh hoàng khi cho tới giờ thiếu gia Charles mới trở về.

 

Cái mồm nhanh nhảu cùng bộ dạng lo đến sốt vó của cậu ta luyên thuyên không ngừng khiên Charles đang vô cùng khó chịu càng trở nên nhức đầu.

 

“Phập!”

 

Một lưỡi dao bất ngờ phóng tới cắm thẳng lên chiếc tủ gỗ phía sau Ryan, cắt ngang âm thanh phiền nhiễu của cậu. Trên làn da mỏng trắng muốt bên má phải của Ryan nhanh chóng liền xuất hiện một vết xước. Từng giọt dòng máu đỏ tương nhẹ nhàng chảy xuống.

 

Cảm giác tê dại trên mặt khiên cả cơ thể Ryan cứng đờ, cậu lúc này mới chút ý đến dáng vẻ nhợt nhạt cùng đôi mắt sắc lạnh của thiếu gia.

 

“Thiếu… thiếu gia…”

 

“Cút ra khỏi đây ngay lập tức!”

 

Ryan run rẩy lên tiếng nhưng lại chỉ nhận được một câu nói lạnh lùng như rít qua khẽ của Charles. Cho dù bản thân chỉ là muốn bày tỏ sự lo lắng của mình cho thiếu gia, cậu ta biết mình đã vô tình chạm tới giới hạn của ngài ấy. Ryan không dám biện minh càng không giám giải thích mà vội vã rời khỏi phòng, thiếu gia chỉ đuổi cậu ấy đi đã là sự rộng lợn lớn nhất mà ngài ấy ban tặng cho cậu. Ryan sẽ tự tìm đến ngài quản gia để chịu phạt.

 

Đợi cho đến khi cách cửa phòng được đóng lại, Charles liền gấp gáp chốt khóa cửa bên trong lại rồi vội vã lột sạch bỏ áo khoác trên người. Trên chiếc áo sơ mi trắng muốt, nổi bật là một cánh tay nhuộm máu đỏ chói. Bởi vì tự ý sử dụng ma khí trong vùng đất thánh mà khiến cậu bị thương nặng đến vậy, xém chút nữa là có thể mất đi cánh tay này.

 

Tất cả đều tại con ả ngu ngốc đó! Cậu thực sự hy vọng lúc đó mình ra tay đủ mạnh để có thể khiến cô ta đăng xuất luôn khỏi thể giới này.

 

Charles cắn chặt răng, cô không để phát ra tiếng, chịu đựng từng cơn đau như dao cứa mà cởi bỏ chiếc áo sơ mi khỏi người trước khi vết thương bị khô và dính lại với vải.

 

Thịt và máu hỗn loạn trên cánh tay bé nhỏ, nó giống như một vết bỏng cháy da thịt chông khá ghê người.

 

Với cơ thể mang một nửa dòng máu phù thủy của Charles, căn bản không thể dùng nước thánh để làm lành vết thương. Cậu đành dùng nước lạnh rửa qua rồi đắp lên cách tay của mình một loại cỏ màu đen mà cậu đã mang theo từ căn nhà cũ, thứ cỏ mà mẹ đã luôn dùng cho cậu sau mỗi lần thí nghiệm thất bại.

 

Dù không biết nó có hiệu quả với vết thương bị thanh tẩy không nhưng Charles không muốn để lộ chuyện mình bị thương ra bên ngoài.

 

Charlotte mà biết thì sẽ lớn chuyện và cậu sẽ không thể giữ kín được bí mật đó của mình nữa…

 

Bí mật mà có thể hủy hoại đi tất cả nhưng thứ hiện tại Charles đang có và khiến cậu vĩnh viễn không thể lại gần được chị ấy được nữa.

Bạn đang đọc:Cách Nuôi Dưỡng Đại Công Tước Phản DiệnChương 30
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.