Bạn đang đọc:Cách Nuôi Dưỡng Đại Công Tước Phản DiệnChương 31

“Lương thực, thuốc men, giáp phục và vũ khí đã chuẩn bị đủ hết hay chưa?”

 

“Theo mệnh lệnh của đại công tước mọi thứ đều đã hoàn thành vào tuần trước rồi ạ.”

 

“Tốt! Đội trưởng đội kỵ, hay bắt đầu truyền lệnh của ta tới các binh đoàn, chúng ta sẽ bắt đầu khởi hành sau ba ngày nữa….”

 

“Thần đã rõ thưa điện hạ.”

 

“Vậy còn việc mượn viên binh từ thành đường thì sao ạ?”

 

“Tử tước Robert, hãy chuẩn bị thêm mọi thứ cần thiết cho các thánh kỵ sĩ. Trận chiến lần này giáo hoàng đã đồng ý việc cử người đến giúp sức. Bởi vì sẽ phải mang theo một số lượng lớn nước thánh nên cách xe ngựa đều phải được chủ ý và đảm bảo hơn cho việc vận chuyển”

 

“Thần sẽ lập tức làm ngay ạ.”

 

“…”

 

Vừa bước chân chở về lâu đài việc đầu tiên của đại công tước không gì khác là gấp rút chuẩn bị cho trận chiến, ngài đội trưởng Ethan cùng các cận thần khác đi theo phía sau cô cũng liên tục báo cáo lại mọi công việc quan trọng.

 

Bầu không khí gấp gáp như vậy, thực sự không một ai dám xen vào làm gián đoạn nó. Là một người hiểu lý lẽ như Olwen, ông biết rằng việc lớn phải luôn được đặt lên hàng đầu, công tư phân minh. Nhưng đứng trước sự bất an không ngừng nghỉ trong lòng, ngài đại quản gia cuối cùng cũng lấy hết can đảm để nói ra việc riêng mà ông cảm thấy rất cần phải nói cho đại công tước biết ngay vào lúc này.

 

“Thưa điện hạ, thần có việc quan trọng muốn bẩm báo.”

 

Đại quan gia bất ngờ xuất hiện và đứng chắn trước mặt họ khiến Charlotte buộc phải dừng bước. Nhìn nét mặt khó dấu được sự lo lắng và gấp gáp kia, cô cũng đoán được ra rằng phải có chuyện khẩn cấp lắm mới khiến một con người điềm tĩnh như ông ta trở thành thế này.

 

“Mọi người hãy đi làm việc trước đi, những vấn đề còn lại chúng ta sẽ bàn bạc sau bữa tối.”

 

Mọi người cũng khá hiểu ý của đại công tước mà lập tức lui xuống không dám hỏi nhiều, tuy trong lòng thì vẫn có chút không vui hành động làm phiền có chút bộc trực của đại quản gia. Với một người đã từng làm việc dưới hai thời đại công tước, ngài ấy lên hiểu rõ việc quan trọng bây giờ là gì chứ.

 

“Mọi người đi hết rồi, giờ ngài có thể nói cho ta biết việc gì đã xảy ra rồi chứ.”

 

“Sau khi điện hạ tới thánh điện cho tới giờ thiếu ra vẫn chưa từng ra khỏi phòng và dùng bữa. Ryan muốn tiến vào nói chuyện với ngài ấy cũng bị thiếu gia làm cho bị thương. Thần chỉ xin điện hạ hãy dành ra chút thời gian để ý đến thiếu gia trước khi khởi hành ra chiến trường có được không. Từ trước đến nay thiếu gia Charles cũng chỉ tin tưởng có mỗi mình đại công tước thôi ạ.”

 

Đại quản gia tỏ ra vô cùng ấy náy khi đã làm phiền đến cô, đồng thời cũng bày tỏ sự lo ngại của mình dành cho Charles.

 

Em trai của cô không giống như những đứa trẻ khác, không dễ lừa gạt lại càng không dễ thuyết phục. Nếu cô không để ý một chút liền có thể xảy ra chuyện. Charlotte vẫn lên có một cuộc trò chuyện thẳng thắng với thằng bé trước khi khởi hành.

 

 

“Lách tách… lách tác…”

 

Trong lò sưởi, ngọn lửa lớn bùng cháy dữ dội thiêu đốt đi mọi thứ đồ dính màu còn sót lại mà cậu muốn che dấu.

 

Ngay đúng lúc này tiếng gõ cửa bất ngờ vang lên kèm theo âm thanh của thiếu nữ:

 

“Charles, em có thể mở cửa cho ta được không?”

 

Charles có chút giật mình khi cô tìm tới, cậu gấp gáp kiểm tra lại căn phòng của mình một lần nữa, xác định không còn bất kỳ vật gì khả nghi mới chạy lại mở chốt khóa cửa phòng mình.

 

Âm thanh lách cách vang lên phía trong khiến Charlotte biết rằng Charles không từ chối lời khẩn cầu của mình. Nhưng phải chờ đến vài phút sau, thằng bé mới chịu lên tiếng để cô tiến vào.

 

“Cửa không khóa, điện hạ vào đi ạ.”

 

Chà! Giận dỗi đến mức này rồi hay sao, còn không thèm mở cửa chào đón cô vui vẻ như trước nữa.

 

Charlotte khá bất ngờ mà tiến vào phòng. Căn phòng nhỏ ấm áp đáng yêu thường ngày không hiểu sao hôm nay lại vương một chút mùi cháy khét nào đó.

 

Charlotte nhíu mày nhìn về phía lò sưởi mới phát hiện ra Charles đã vừa đốt bỏ vài thứ gì đó, lại xảy ra chuyện gì đó lúc cô không ở lâu đài rồi!

 

“Em định nằm dài trên giường suốt ngày hôm nay mà không muốn dùng bữa với ta nữa sao Charles?” Charlotte ngồi xuống bên cạch giường ngủ của cậu, nghiêm giọng hỏi khiến cái cục to bự đang chui rúc trong chăn không khỏi thò đầu ra.

 

“Còn hai tiếng nữa mới đến bữa tối cơ ạ?” Cậu bé dễ thương ngoan ngoãn ngày nào giờ còn giám hậm hức phản bác lại cả cô.

 

Charlotte cứng họng, cảm thấy bản thân có chút nói không lại thằng bé. Không nghĩ rằng Charles rụt rè ngày nào miệng lưỡi sắc sảo hơn cô tưởng.

 

Nhìn bộ dạng không chút mềm lòng mà còn muốn trách mắng mình của đại công tước, Charles ngay lập tức muốn rúc đầu lại vào trong chăn. Nhưng Charlotte vẫn còn đứng ngay bên cạch, cô nào để cậu dễ dàng đạt được ý nguyện.

 

Đại công tước mạnh mẽ áp người xuống, chống hai tay đèn lên chiếc chăn khiến Charles chẳng thể nào cử động được. Khoảng cách giữa hai người được thu hẹp.

 

Dáng vẻ của cô lúc này chẳng khác nào nam chính tổng tài cường thủ đoạt hào, cưỡng ép thiếu nữ nhà lành. Còn Charles chính là nữ chính yếu đuối đỏ mắt nhìn cô đầy uất hận mà chỉ có thể cam chịu.

 

“Ta đã làm gì sai khiến em tức giận?”

 

Rõ ràng lúc đó Charles cũng đã đồng ý với cô rằng có thể không đến tham gia lễ trưởng thành. Không lý nào chân trước cô vừa đi chân sau thằng bé đã ở nhà lại tức giận được.

 

“Không có.” Charles ngoảnh đầu đi chỗ khác không dám nhìn thẳng mặt cô.

 

Charlotte vẫn nghĩ rằng thắng bé vẫn còn giận dỗi đầu óc rối bời tím cách giải quyết, lại không biết được rằng Charles tránh mình là vì ngượng ngùng.

 

Gương mặt đỏ ửng đến nóng hổi hòn than vùi chặt vào gối, trái tim bé nhỏ trong lồng ngực cũng đập loạn cả lên không theo sự không chế của cậu.

 

Rốt cục Charlotte còn tính giữ cái tư thế này bao lâu nữa này, cậu dường như sắp không chịu nổi rồi!

 

Nữ đại công tước chưa từng chăm trẻ nghĩ nát cả óc cũng không biết mở lời như thế nào, ngay lúc này một mùi hương thoang thoảng còn sót lại trong không khí phân tán bớt đi sự tập trung của cô.

 

Tại sao trong phòng Charles lại có mùi máu như vậy chứ?

 

“Xoạt!”

 

Chiếc chăn luôn che đậy cơ thể của cậu cuối cùng cũng bị nữ đại công tước mạnh mẽ giật xuống, để lộ trước mắt cô là một cách tay được băng bó kín mít, thậm trí lớp vải băng bó đã nhiễm chút màu hồng nhạt. Cánh tay của Charles vẫn chưa thể cầm được máu nên cậu mới không dám để lộ cơ thể ra từ đầu, không ngờ đến cuối cùng cũng bị Charlotte phát hiện.

 

Gương mặt nhỏ nhắn trở nên lúng túng, Charles vẫn cố gắng giấu đi cánh ta bị thương của mình ra đằng sau.

 

Nữ đại công tước chết lặng nhìn em trai mình với một mớ cảm xúc hỗn loạn, cô muốn tức giận nhưng lại chẳng thể tức giận nổi. Charlotte muốn mắng cho thằng bé một trận nhưng cổ họng lại chỉ cảm thấy nghẹn lại. Trái tim bất chợt đau nhói và xót xa đến tột cùng.

 

Cô có thể làm được điều gì khi mọi hành động của mình đều trực tiếp ảnh hưởng đến sự an toàn của thằng bé như vậy. Thậm chí nó còn khiến cô cảm thấy những sự quan tâm trước kia của mình dành cho thằng bé là sai trái, cô đã khiến Charles phải lệ thuộc vào mình một cách kinh khủng như vậy.

Bạn đang đọc:Cách Nuôi Dưỡng Đại Công Tước Phản DiệnChương 31
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.