Bạn đang đọc:Cách Nuôi Dưỡng Đại Công Tước Phản DiệnChương 33

Quãng thời gian ít ỏi còn ở lại thủ đô công quốc Lonvremot cuối cùng cũng đã hết, hôm nay chính là ngày nữ đại công tước của phương Bắc khởi hành ra chiến trường biên giới phía tây.

 

Hiếm có một ngày trời quang nắng đẹp giữa mùa đông giá rét và âm u của phương Bắc. Cô nhìn đến những tia nắng hiếm có chiếu qua cánh cửa sổ, Charlotte hy vọng đó là một điểm báo tốt lành dành cho hành trình sắp tới của mình.

 

“Điện hạ, tư trang và áo giáp của người đã được mang tới. Chúng ta chuẩn bị tới đại sảnh thôi ạ.” Đại quản gia Olwen bước vào phòng thông báo với cô một tiếng.

 

Nữ đại công tước rời mắt khỏi cửa sổ quay đầu lại nhìn ông, đột nhiên cất tiếng hỏi:

 

“Charles… thằng bé sẽ đến chứ?” Âm thanh của thiếu nữ cất lên mang theo chút do dự, cô vẫn lo lắng cuộc trò chuyện không vui vẻ mấy hôm trước sẽ khiến Charles không muốn nhìn thấy cô trước khi rời khỏi lâu đài.

 

"Hôm nay thiếu gia đã thức dậy từ rất sớm để chuẩn bị, ngài ấy vẫn luôn đang chờ người thưa điện hạ."

 

Nữ đại công tước từ trước đến nay luôn là người khó có thể dò đoán được tâm tư nhưng Olwen vẫn còn có thể hiểu được chút suy nghĩ này của ngài ấy. Ông bật cười vui vẻ giải thích như để trấn an sự lo lắng không đáng đang tồn tại trong lòng ngài ấy. Thiếu gia sao có thể thực sự tức giận với ngài ấy chứ, đôi với thiếu gia đại công tước điện hạ luôn là tất cả. Ông luôn biết rõ điều đó nhất.

 

Charlotte gật đầu biểu thị mình đã biết, trên gương mặt xinh đẹp cũng không giấu đi biểu cảm nhẹ nhõm. Nhưng nỗi lo âu trong lòng cô vẫn chưa thể giải quyết, việc Charlotte lại sắp phải đi xa lại khiến tâm tư cô nhanh chóng lại trở nên trĩu nặng.

 

Cho dù nữ đại công tước luôn muốn Charles lớn lên một cách khỏe mạnh và bình an. Nhưng kể từ ngày thằng bé được cô nuôi dưỡng thì sao chứ. Charles đã luôn phải nhìn sắc mặt cô để mà sống, chưa đến hai tháng mà đã ba lần bị thương nặng như vậy. Điều này đã khiến đại công tước suy nghĩ nguyên do có phải là mình, dù là gián tiếp hay trực tiếp.

 

Điều Charles cần cô hoàn toàn không thể cho cậu được. Có lẽ cô thực sự không thích hợp để ở bên thằng bé nếu những chuyện này cứ tiếp tục xảy ra.

 

Hiểu được nỗi lo lắng trong lòng chủ nhân, Olwen cũng không muốn đại công tước phải ra chiến trường với nỗi muộn phiền lớn như vậy.

 

“Có lẽ điện hạ và thiếu gia cần cho nhau một khoảng thời gian để suy nghĩ. Hai người là máu mủ ruột thịt, so với bất kỳ ai khác cậu ấy chắc chắn sẽ thân thuộc với ngài hơn. Có thể quãng thời gian qua đại công tước đã quá nóng lòng và thiếu gia thì có quá ít thời gian để tiếp nhận tất cả. Từ một người bình thường bỗng chốc phải rời xa mọi thứ quen thuộc và phải sống như một quý tộc trong một lâu đài rộng lớn xa lạ, đó không phải việc mà một đứa trẻ yếu ớt có thể dễ dàng tiếp nhận trong phút chốc."

 

Đại quản gia cố gắng động viên Charlotte, cô cũng biết rằng ông không muốn cô dễ dàng từ bỏ thằng bé, lại càng không muốn cô vì nỗi lo này ảnh hưởng khi ra chiến trường. Cho dù có khó khăn hay mệt mỏi, thậm chí là chán nản, Charlotte thực ra cũng chưa từng nghĩ đến điều này.

 

Kể từ khi sự hèn yếu của mình ở kiếp trước đã hại đến người quan trọng nhất trong cuộc đời cô. Charlotte đã trở nên quyết tâm với mọi thứ hơn tất thảy, đó cũng chính là lý do cô có thể chịu đựng tất cả mà tồn tại đến bây giờ. Charles đối với cô ban đầu chỉ là sự tồn tại của một mối nguy hiểm, nhưng kể từ khi tiếp xúc với thằng bé, Charlotte lại nhận ra đó là trách nhiệm, thứ trách nhiệm mà cô không thể nào chối bỏ.

 

Dù trong tương lai thằng bé có trở thành người như thế nào Charles vĩnh viễn cũng sẽ là người thân duy nhất của cô.

 

Nữ đại công tước cẩn thận căn dặn ông một lần nữa, cô đã cố gắng tiếp thu sự gợi ý của Olwen mà trở nên tỉnh táo hơn.

 

"Có lẽ ngài nói đúng! Ta và Charles đều cần có thời gian để tiếp thu mọi sự thay đổi. Trong khoảng thời gian này nếu Charles cần điều gì thì hãy đáp ứng thằng bé. Chờ cho đến khi mọi chuyện ổn định, khi có nhiều thời gian, ta sẽ giải quyết mọi hiểu lầm giữa cả hai."

 

“Điện hạ đã nghĩ rất thông suốt."

 

Olwen cảm thấy vui mừng vì cô không từ bỏ thiếu gia. Gia tộc Cullen từ trước đến nay đều là một gia tộc vô cùng thiếu thốn tình cảm gia đình, các thành viên thường sống khá cô độc và lạnh lùng. Điều này đã khiến ông vô cùng lo lắng khi cố đại công tước đứa ra quyết định đón thiếu gia trở về khi chưa để lại di chúc thừa kế. Rất có khả năng đổ ra một trận chiến giữa những người thừa kế trong gia tộc, ông không hề muốn một trong hai đứa trẻ đáng thương này phải chịu thêm bất kỳ bất hạnh nào nữa.

 

May thay mọi thứ đều đang thay đổi theo một chiều hướng tốt, những đứa trẻ cô độc thiếu thốn tình cảm đang dựa dẫm vào nhau, cùng nhau tiến về tương lai phía trước…

 

Có lẽ họ sẽ không trở thành kẻ thù theo mong muốn của ngài ấy!

 

 

Việc thay giáp phục cho đại công tước trong lần xuất binh đầu tiên được coi như một nghi thức trang trọng được tiến hành ở sảnh chính điện victorious. Dưới sự giám sát và chúc phúc của những tu sĩ cấp cao nhất thuộc thành điện Benric.

 

Ngoại trừ những cận thần sẽ cùng nữ đại công tước khởi hành, Charles cũng được cô đặc cách được phép tham dự trong nghi thức này. Trong lâu đài hiện tại đều là người của Charlotte, sẽ không quá phiền phức nếu cô muốn tiết lộ thân phận của cậu trước họ.

 

Từng khối giáp nặng nề bằng kim loại dần dần được đắp lên người nữ đại công tước, chẳng mấy chốc thân hình mảnh mai của Charlotte được phủ kín bởi màu đen huyền bí lạnh lẽo của giáp phục. Sự mạnh mẽ và uy quyền lấn át đi toàn bộ những đường nét non trẻ bởi tuổi tác, Charlotte trở thành một nữ kỵ sĩ oai vệ khiến người người đều phải ngước nhìn.

 

Nhìn bóng dáng hoàn mỹ của mình phản chiếu lại trong gương, dường như có điều gì đó vẫn khiến cô chưa hài lòng.

 

“Ella, cầm kéo đến cho ta.” Charlotte ra lệnh, một cây kéo vàng sắc bén nhanh chóng được đem tới.

 

Nữ đại công tước cầm lấy mái tóc đen dài tuyệt đẹp của mình ngắm nó một lần cuối, cô không do dự cắt thẳng một đường dứt khoát trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người.

 

Phải biết ở thời đại này một mái tóc dài và đẹp là vô cùng quan trọng đối với một người con gái. Nó không chỉ là một trong nhưng yếu tố quan trọng quyết định vẻ bề ngoài mà mái tóc còn lại sự tượng trưng cho vương miện vinh quang của phái nữ, một biểu tượng của vẻ đẹp.

 

Đại công tước dứt khoát cắt đi chúng như vậy khiến không ít người cảm thấy tiếc nuối. Phải mất bao lâu mới có thể mọc lại thành mái tóc dài tuyệt đẹp như ban đầu chứ!

 

Có như vậy đội mũ giáp cô mới cảm thấy thoải mái được, mái tóc quá dài sẽ gây vướng víu cho mọi hành động của cô trên chiến trường. Tóc có thể mọc lại, nhưng đầu chỉ có một mà thôi!

 

Chiếc áo choàng đỏ thẫm mang theo biểu tượng cao quý của gia tộc Cullen được thần quan Maria khoác lên người cô. Charlotte đặt tay lên ngực trái, quỳ một chân xuống đất với tư thế của một kỵ sỹ nhận phước lành từ những lời cầu chúc trong kinh thánh.

 

“... Móng vuốt rồng vốn là vật thuộc về dòng họ Cullen. Xin điện hạ hãy nhận lấy nó và mang trở về bình yên vốn có cho vùng đất này.”

 

Kết thúc lời cầu chúc của thần quan Maria, một chiếc hộp gỗ dài được bọc lại một cách cẩn thận trong lớp vải nhung được hai tu sĩ cẩn thận dâng đến cho nữ đại công tước.

 

Charlotte khẽ nở một nụ cười, trong lòng không khỏi kích động mà nhìn nó, cô ấy thừa biết rằng trong đây chứa thứ bảo vật gì!

 

Thứ mà Charlotte vẫn luôn mong muốn kể từ khi kế thừa tước vị, thanh gươm được tạo từ móng vuốt của loài rồng cổ đại mang theo sức mạnh có thể diệt cả trăm nghìn con ma thú. Đây vốn dĩ là vũ khí mà Á thần Anselm đã từng sử dụng hàng trăm năm trước. Và giờ đây, bảo vật này trở thành vật kế thừa qua các đời đại công tước phương Bắc.

 

Cuối cùng nó cũng có thể đường đường chính chính được trao đến tay Charlotte mà không cần đến di chúc thừa kế của cha.

 

Nếu còn sống có lẽ ông ta sẽ cảm thấy bất ngờ lắm!

 

Mọi chuyện Augustus Cullen đã từng dự đoán đều chưa hề xảy ra. Charlotte cô vẫn ngồi chắc trên địa vị đại công tước này, Charles trở thành em trai và nhận sự nuôi dưỡng của cô.

 

Công cuộc báo thù này của ông ấy coi như đã thất bại hoàn toàn. Nếu cha còn sống thì thật tốt biết mấy, chí ít có thể khiến cô vui vẻ hơn khi ngắm nhìn biểu cảm đầy đặc sắc của ông ta dành cho mình.

 

Tiếng kèn vang lên từ bên ngoài báo hiệu thời gian khởi hành cũng đã đến, Charlotte biết mình không thể ở lại lâu thêm liền tiến về phía Charles quỳ một chân xuống để dễ dàng đối diện với cậu.

 

“Cho đến ngày hôm nay em vẫn chưa muốn nói gì với ta sao Charles?” Charlotte thì thầm nhìn vào mắt cậu.

 

Charles lần này cũng không còn lẩn tránh cô nữa lắc đầu đáp lại:

 

“Xin hãy cho em một chút thời gian, khi ngài trở về em sẽ giải thích tất cả.”

 

Mất rất nhiều ngày suy nghĩ để cậu có thể đưa ra được kết quả này, hiện tại không có điều gì quan trọng hơn việc được ở bên Charlotte. Trước khi chị ấy trở về cậu phải lắm chắc một thế mạnh nào đó khiến cho nữ đại công tước dù biết được sự thật cũng không thể buông bỏ cậu. Kể từ sự yếu đuối cuối cùng vào đến hôm đó, Charles đã quyết tâm trở thành người không từ thủ đoạn để có thể đạt được tất cả những gì cậu muốn.

 

Cậu sinh ra vốn dĩ đã là một con quỷ. Nếu đã là quỷ cậu không nên do dự hay hối hận khi phải làm bất kỳ việc xấu gì mới phải.

 

Charlotte chính là mục tiêu duy nhất cậu muốn đạt được!

 

Nhìn gương mặt xinh xắn bé nhỏ cùng cặp mắt long lanh vô tội của Charles, cô không hề biết rằng ẩn sau lớp mặt nạ ấy lại chính là một con quái thú chỉ chờ đợi thời cơ có thể nuốt chửng mình.

 

“Đó không hẳn là điều ta muốn nghe hiện tại, em biết mà.” Charlotte không ngờ thằng bé vẫn suy nghĩ đến chuyện này, cô chẳng qua chỉ muốn Charles có thể quan tâm đến mình một chút trước khi rời đi.

 

Charles nhìn ánh mắt kỳ vọng của chị gái bỗng chốc hiểu ra được vấn đề liền vội vã tìm trong túi áo một vật gì đó.

 

Một sợi dây trang trí chuôi kiếm màu đỏ tươi bất ngờ xuất hiện trên thanh gương lớn màu đen bên hông của cô. Tuy nhìn có chút méo mó không được đẹp mắt lắm Charlotte cũng không lỡ ghét bỏ. Dù sao Charles đã tự làm đó vì cô, món đồ có thể đem lại sự may mắn cho những kỵ sĩ trên chiến trường.

 

Vốn dĩ việc thắt những sợi dây trang trí này chỉ dành cho những cô gái trẻ sắp phải tiến biết người tình của mình ra chiến trường. Có lẽ các hầu gái đã kể cho thằng bé chuyện này.

 

Charlotte mỉm cười dịu dàng đưa tay lên vuốt nhẹ lên gò má của cậu, cho dù có phải cảm nhận qua một lớp bao tay kim loại thì cô vẫn có thể cảm nhận được sự ấm áp trên gương mặt đỏ ửng của thằng bé. Charles đã lựa chọn mở lòng với cô thì thật tốt!

 

"Quãng thời gian ta không có ở đây nếu cần gì hãy cứ nói với Olwen hoặc Ella, họ sẽ thay ta đáp ứng mọi nguyện vọng của em. Hãy ăn thật nhiều và ngủ thật kĩ, ta không muốn ngày gặp lại chỉ nhìn thấy một đứa trẻ yếu ớt mãi không chịu lớn. Nếu có bất kỳ kẻ nào giám tổn thương đến em hãy ghi nhớ chúng cho thật kỹ, khi ta trở về sẽ cho bọn họ biết kết cục khi dám khi dễ em trai ta khủng khiếp đến mức nào… Charles Cullen em có thể hứa với ta được chứ?" Có qua nhiều điều cần phải nói nhưng thời gian lại quá ngắn ngủi.

 

Khác xa với suy nghĩ ban đầu của mình. Charlotte căn bản vẫn chẳng thể an tâm khi giao em trai mình cho người khác chăm sóc. Nếu không phải chiến trường quá nguy hiểm thì cô thức sự rất muốn đem thằng bé đi theo, suy cho cùng Charles và cô chưa bao giờ phải rời xa nhau lâu như vậy cả.

 

Nữ đại công tước thực sự đã có tình cảm với thằng nhóc vô tâm này thật rồi!

 

Charles ngoan ngoan gật đầu đồng ý với cô, lời thúc dục của các tướng lĩnh khiến thời gian chẳng thể kéo dài lâu thêm nữa.

 

Charlotte lưu luyến đặt lên trán cậu một nụ hôn nhẹ nhàng.

 

“Tạm biệt Charles…”

Bạn đang đọc:Cách Nuôi Dưỡng Đại Công Tước Phản DiệnChương 33
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.