Bạn đang đọc:Chờ Gió Hôn EmChương 5

Anh ấy có đôi mắt rất đẹp, màu mắt cũng rất trong, trong mắt không chứa chút dục vọng nào. Đáng ra đôi mắt anh ta sẽ còn đẹp hơn nữa, nhưng lại bị một thứ gì đó che phủ.

Lúc tay cô buông khỏi anh, anh chỉ nhẹ nhàng gật đầu mà không thèm nhìn cô lấy một cái, rồi đẩy cửa đi.

Tiểu Vương lúc này mới hoàn hồn, vội vàng đi theo sau Sydneyy, trong lòng thầm ngưỡng mộ. Quá đáng sợ “Sydneyy anh thật sự rất lạnh lùng, tôi chắc sẽ không dám quên cảnh tượng ngày hôm nay anh đối xử với cô ấy, thật sự rất tàn nhẫn”

Một cảm giác chua xót sộc thẳng lên khóe mũi, Phó Tuyết Lệ trước nay luôn là người giữ thể diện cho bản thân mà nay cô lại...cô lại bị đối xử như vậy. Cô tủi thân, cúi đầu rơi nước mắt.

Cô nghiến răng, cố hết sức bình tĩnh lại để kìm nén cảm xúc của bản thân. Cô giả vờ như không hề có chuyện gì xảy ra.

Thấy cô như vậy. Đường Tâm đứng một bên đã lo lắng lên tiếng.

“Này!”

“Mỹ phẩm trên mặt cô rất đắt tiền, không được khóc”

“Cũng không thể khóc”

“Tôi không có khóc”, Tuyết Lệ trả lời

Đi đến gần khách sạn mà đám người Tuyết Lệ đang ở, chiếc xe từ từ ngừng lạu. Đường tâm lấy thẻ phòng ra đưa cho Du Du, rồi giải thích cách bố trí chỗ ở cho mọi người, “ngày mai sẽ có một buổi họp báo cho bộ phim mới, chiều ngày mốt chúng ta sẽ được off”. Andie đã hẹn sẽ đến chụp ảnh nhưng không nói cụ thể là ngày nào, nhưng dù sao chúng ta cũng phải đến để hoàn thành buổi chụp này trong tuần này, để còn đóng quảng cáo cho Studio 2 của Mẫn Thành.

***Du Du phàn nàn.

Đường Tâm trợn mắt, “em lẫm bẩm cái gì? còn muốn nghỉ ngơi nữa sao? Em có biết có rất nhiều người muốn giẫm lên Tuyết Lệ mà leo lên vị trí này không?”

Nói xong cô đi lên phòng Tuyết Lệ nói chuyện trong khi Tuyết Lệ vẫn đang tắm.

“Còn em nữa Tuyết Lệ, chuyện của em và Sydneyy chị không tiện chen chân vào, nhưng em phải chú ý, hiện nay số fan của em đã tăng hơn nhiều so với trước rồi, nếu nhỡ xảy ra chuyện gì nằm ngoài tầm kiểm soát của chúng ta thì sẽ rất khó giải quyết”

“Nếu chị nhìn thấy tin tức của em và cậu ấy xuất hiện trên trang nhất của Weibo thì chị sẽ mặc kệ em đấy”

“Phó Tuyết Lệ đang mặc một chiếc jacket trắng và đang soi gương sấy tóc trong phòng tắm.

Du Du thì lên sau, đang thu dọn quần áo sang một bên, cô biết tâm tình Tuyết Lệ đang không tốt nên cũng không nói nhiều.

“Em từng có bạn trai chưa?” Phó Tuyết Lệ đi đến bên giường, chải tóc rồi ngồi xuống dường như cô đang không có ý định nói chuyện.

“Bạn trai?” Du Du phát hiện ra thú cưng của Tuyết Lệ đang nằm trên quần áo của cô ấy nên đã bế sang chỗ khác. “đại học từng có nhưng đã chia tay rồi”

“Tại sao?”

“Không vì một lý do nào cả”

“Vậy em có nhớ cậu ấy không?”

“Không biết, có thể là có, cũng có thể là không”

Du Du lắc đầu, không tiếp tục nói về chủ đề này nữa “Có vẻ như nhiệt độ ngày mai rất thấp, quý cô à, chị đi dự họp báo nhớ phải mang áo đấy nhé!”

...

Đồng hồ điểm ba giờ sáng, Phó Tuyết Lệ đẩy cửa kính ra, nằm trên ban công phòng khách nhìn ra quang cảnh thành phố vào đêm.

Những tòa nhà cao thấp so le, những căn chung cư cao tầng vẫn sáng đèn, xa xa chìm trong bóng tối, màn đêm như một thùng chứa khổng lồ.

Ngắm được một lúc, cô đột nhiên nghĩ, có lẽ “ Sydneyy vẫn còn oán hận cô trong suốt ngần ấy năm”

Càng suy nghĩ cô lại càng rối

Rốt cuộc là vì sao? Họ đã ở bên nhau nhiều năm như vậy, cuối cùng lại chia tay.

Phó Tuyết Lệ luôn biết rằng mối quan hệ của họ là kết quả của sự cồn hiến và hộ trợ đơn phương của Sydneyy. Còn cô hết lần này đến lần khác đẩy anh ấy ra xa.

Co là người yêu thích sự tự do không thích bị gò bó. Hạnh phúc là hạnh phúc thật sự, chân ái cũng thế thôi, bản thân cô ít khi giấu diếm những điều này.

Cô là người muốn rời xa anh ngay từ đầu, sau khi chia tay, cô sống một cuộc sống thoải mái và hạnh phúc. Cho đến khi cô vô tình biết được trong bửa tiệc, rằng anh đã xin vào làm ở Cực Điều tra kỹ thuật của Cục Công an Thành phố ở một vùng xa xôi để đào tạo, và có lẽ anh sẽ không bao giờ quay trở lại.

Phó Tuyết Lệ chưa bao giờ coi trọng chuyện này, nhưng càng nghĩ về sau, cô càng cảm thấy khó chịu.

Cuối cùng, trong cơn tức giận, anh đã làm theo nguyện vọng của gia đình và rời khỏi thành phố.

Tôi không biết mình nên giận ai.

Cô ấy là một người rất chậm hiểu trong chuyện tình yêu, thực tế sau một thời gian dài khi Sydneyy rời đi, cô ấy vẫn còn nghĩ lại anh ấy sẽ quay trở lại, kể từ khi còn nhỏ dù cô có cảm thấy phiền phức như thế nào, dù cô có làm anh tổn thương như thế nào thì anh vẫn sẽ luôn ở bên cạnh cô.

Cũng giống như cô quen việc anh ấy không ở cạnh thì trong những ngày sống ở thành phố khác, anh đã rất cô đơn, anh không hiểu được ngôn ngữ vùng miền của họ, cũng không có nhiềubạn bè. Dần dần, anh bắt đầu cảm thấy không phù hợp, không quen với những cảm giác này.

Cảm giác này không biết từ đâu mà có, nhưng đây là lần đầu tiên cô cảm thấy hối hận vì quyết định của bản thân.

Trong những năm qua, cô thậm chí còn cố gắng chủ động liên lạc với anh. Nhưng Sydneyy dường như đã bốc hơi khỏi trái đất vậy.

Nực cười, cô chính là người chia tay, mà người nhiều năm như vậy biến mất không một lời nói, lại chính là anh.

Tầm nhìn dần trở nên mờ lại.

Cô vừa hút thuốc vừa lau nước mắt. Bên tai cô có tiếng gió kèm theo mưa nhỏ, nhiều hơn đó là sự tĩnh lặng đến đáng sợ.

Sau khi hóng gió, cô trở lại phòng, tung chăn lên giường rồi tắt đèn. Mấy năm nay, cô quay phim ngược thời gian, nên dẫn đến tình trạng khó ngủ.

Rèm cửa trong khách sạn có tác dụng cản ánh sáng rất tốt, trong phòng tối đen như mực, không có một tia sáng nào của ánh trăng rọi được vào phòng. Tuyết Lệ nhắm mắt lại, một l lâu lúc sao cô dần chìm vào giấc ngủ.

Cô đang mở về đêm hôm đó, ra ngoài ăn tối và uống rượu với những người bạn cùng phòng thời đại học. Sau khi uống xong, do cô uống quá nhiều, nên cô đã đi tản bộ, trên đường đi, qua một cái cầu thang, con đường dần trở nên tối hơn. Cô ấy là người duy nhất ở đó, cô không biết phải đi đâu, khi nào thì dừng lại, chẳng còn gì đọng lại trong lòng.

Sau khi về gần đến ký túc, cô thấy Sydneyy anh đang đợi dưới sảnh ký túc xá, như thể anh đã đứng đó rất lâu.

Không có một âm thanh nào phát ra, anh bước lại cô một cách chậm rãi rồi dần biến mất, dù cô có hét gọi tên anh bao nhiêu lần anh cũng không trả lời cô.

Cuối cùng, tại cổng trường của trường trung học số 1 Lâm Thành, Sydneyy cao và gầy, với làn da trắng trẻo. Anh mặc một chiéc áo khoác đồng phục cũ màu xanh từ nhiều năm trước, áo tay ngắn và quần thể thao màu đen. Cảm giác thanh xuân trong trẻo lặng lẽ tràn đầy.

Anh đang đợi cô bên bồn hoa, bờ vai bị ánh sáng của cột đèn làm mờ đi, đường nét vẫn thanh tú, anh tháo kính ra, cười nhẹ với cô.

Tình yêu trong mắt anh là sự ấm áp, nhẹ nhàng.

Nó giống như một mảnh thủy tinh đâm vào trái tim cô.

Bạn đang đọc:Chờ Gió Hôn EmChương 5
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.