Bạn đang đọc:Chờ Gió Hôn EmChương 6

Trong phòng họp

“Đội trưởng Từ, hôm nay bị làm sao vậy?” Anh ấy không ăn trưa mà cứ bận rộn với vụ án cho đến bây giờ, Chương Chí Khương cầm lấy mì ăn liền, vội vàng ăn hai đũa cho đầy bụng. Đôi mắt lờ đờ nhìn vào cửa phòng tắm.

Trong mắt anh ấy, Sydneyy không chỉ ưa nhìn bên ngoài, quan trọng là anh ấy còn rất tập trung trong việc điều tra. Phong cách làm việc, thái độ và năng lực rất đáng được khen thưởng. Trừ việc anh ấy hơi ít nói ra thì thực sự không còn một tí gì để chê.

Không biết hôm nay bị sao, một người thường ngày rất cẩn trọng, mà báo cáo khám nghiệm hôm nay lại làm sai đến tận mấy lần.

Chương Chí Khương khá sốc.

“Có biết không?” Chương Chí Khương quay sang hỏi một cô gái trong phòng kỹ thuật.

Nói đến chuyện phiếm thì mọi người ai nấy cũng đều rất thoải mái, còn khi nói về vụ án thì cuộc thảo luận lại bị mất phong độ.

“Không phải chứ, tôi đã nói với mọi người phòng DNA các người có thời gian ở chỗ này nói chuyện phiếm, thì đi đến đó làm cho đúng kết quả đi! Hay kết quả đã đúng hết rồi phải không?, hay vụ án đã xử lí xong?”

Anh trừng mắt nhìn nhóm người, cắn răng nghiến lợi nói “vụ án này là một vụ án khá quan trọng, hiện trường của vụ nổ súng xảy ra ở trung tâm thành phố, thân phận người chết đặc biệt nên sẽ có ảnh hưởng rất xấu. Cấp trên muốn chúng ta giải quyết vụ án trong 48 tiếng, mà các người lại ở đây tán gẫu!”

Những người khác đều im lặng, gật đầu và lui về vị trí ban đầu, thu dọn sổ sách rồi bắt đầu làm việc.

-----

Sydneyy múc một gáo nước lạnh xối lên mặt. Sau một hồi, anh thơ thẫn nhìn viên đá cẩm thạch sẫm màu. 2 tay nắm chặt thành bồn rửa mặt.

Lưu Tân Bát luôn đến những dịp không thích hợp, anh nhìn Sydneyy cười ngượng ngùng. Lưu Tân Bát thấy tay Sydneyy nổi lên những đường gân xanh rờn, nên cũng ớn lạnh.

Cảm xúc rõ ràng là rất cố kìm nén nhưng lại không thể kìm nén được, biểu cảm của Tân Bát chuyển từ giễu cợt sang cảm thán, anh ta hất mặt lên “anh xem anh kìa, như thế là sao?”

Ánh mắt của Sydneyy lúc này nặng trĩu nhìn chằm chằm vào gương ở nhà vệ sinh, im lặng không trả lời.

“Bình tĩnh chưa?” Lưu Tân Bát khinh thường cười lạnh một cái, trực tiếp nói “anh giống tôi đấy, vừa nhìn thì tôi đã biết đó là tình đầu của anh’

Là một cảnh sát hình sự, điều quan trọng nhất là phải có một cặp mắt tinh tườm và một đầu óc phán đoán giỏi để tìm kiếm manh mối, phán đoán sự thật từ manh mối.

Từ lần Phó Tuyết Lệ xuất hiện trước mặt Sydneyy, thì Lưu Tân Bát đã biết anh ấy có tình cảm đặc biệt với cô gái này.

Trường trung học mà Phó Tuyết Lệ học là Lâm Thành. Ngôi trường này có những cây cổ thụ được trường trồng ở 2 bên đường, vào mùa hè lá tươi tốt, còn mùa đông cành đan vào nhau tuyết phủ trắng xóa.

Cô lớn lên với Phó Nguyên Đông, một người anh em họ trong gia đình. Nhà họ Phó có chút uy tín ở Lâm Nguyên, nên Phó Nguyên Đông thường bận rộn với công việc kinh doanh nên kỷ luật của gia đình không mấy nghiêm khắc, điều này đã khiến 2 người càng thêm vô pháp.  Một người anh họ khác của cô tên Phó Thành Lâm đã lập một băng đảng trong trường từ khi còn học tiểu học, anh ta thường xuyên trốn học, đánh nhau. Anh ta là một người chuyên bắt nạt người khác có tiếng khắp nơi.

Còn Phó Tuyết Lệ từ nhỏ đã nổi bật, nhờ có anh trai nên cô luôn là “nhân vật chính” trong lớp, và là người hay nói chuyện nhất trong lớp.

 

Lý do cô ấy quậy phá, nói chuyện trong lớp mà không ai quản, một phần cũng vì gia thế, và những người bạn mà cô ấy chơi chung thường là gia thế đứng đầu thành phố.

Ấn tượng của mọi người về cô ấy hầu như chỉ là quậy phá, điểm số tệ hại....

Trong web drama đầu tiên của Phó Tuyết Lệ, cô vào vai một cô gái hư đốn, cô phải diễn đúng bản chất là một cô gái hư đốn thời Hồng Kông còn có thiên hướng cổ điển, trong vai này cô không cần phải nhuộm tóc, mà chỉ mặc váy ngắn để khoe đôi chân nuột nà. Cô phải đeo khá nhiều trang sức và hút thuốc.

Một người con gái thường xuyên lượn lờ, rượu bia ở những quán bar lớn về đêm.

Dù cho tính khí cô ấy có xấu xa đến đâu cũng sẽ không làm những người đàn ông cảm thấy bị nhàm chán, mà ngược lại còn thích thú hơnp.

Cô ấy diễn với những nét phóng khoáng chân thật nhất mà cô ấy có từ nhỏ, nhìn qua sẽ thấy cô diễn không một chút giả cảm nào.

Khi đó, theo quy luật từ trước đến tận bây giờ, những học sinh cá biệt thường sẽ không động chạm đến những học sinh giỏi trong lớp. Trong những quan hệ xã giao bình thường cả hai nhóm học sinh này đều sẽ không động đến nhau, thì nói gì đến những học sinh bình thường khác. Huống hồ Phó Tuyết Lệ còn là thủ lĩnh của một nhóm học sinh cá biệt trong lớp.

Một ngày sinh hoạt lớp vào buổi trưa, Phó Tuyết Lệ đang đeo tai nghe, nghe nhạc trên MP3 và đọc manga, cô mơ hồ nghe thấy một giọng nói sau lưng “xin lỗi”

Cô cắn một miếng táo, lật một trang truyện, qua khóe mắt, cô thấy một người đứng bên cạnh mình. Cô không để ý mà vẫn tập trung vào việc đọc truyện tranh của mình.

“Cho tôi vào được không?”

Cô còn chưa rút dây tai nghe, mãi đến khi người đó gọi một lần nữa, cô mới chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn người đó vài giây, không chút kiêng nhẫn “cậu đang nói gì? Nói to lên!”

Cậu học sinh mới chuyển đến lớp ngày hôm qua. Cậu ta trông có vẻ như là một học sinh giỏi, đối với sự thiếu kiên nhẫn của cô cậu ta không khó chịu mà ngược lại còn rất nhẹ nhàng nói lại “cho tôi vào được không?”

 Trong lớp học năm tôi 16 tuổi, tiếng chuông ầm ĩ vang lên, cô giáo cầm một sấp giấy vào lớp. Sydneyy ngồi cạnh cửa sổ với một chồng sách bên cạnh. Khuôn mặt trắng nõn, hơi gầy đang chăm chú ghi từng dòng chữ.

Ra chơi, cô đi xuống sân cùng đám bạn lướt qua cô là Sydneyy với bộ đồng phục thơm nồng mùi nước hoa.

Ấn tượng đầu của cô về cậu ấy không gì khác ngoài vẻ đẹp. Cô luôn cảm thấy cậu ấy rất quen thuộc, nhưng lại không nhớ rằng đã gặp ở đâu trước đây. Nhưng đây chỉ là một suy nghĩ thoáng qua của cô, rất nhanh cô cũng đã quên mất.

Sau một vài ngày ngồi cạnh nhau, Phó Tuyết Lệ nhận ra rằng, Sydneyy quả thật là một người rất thông minh trong giao tiếp, cậu ấy không vì ai hay bất kỳ điều gì mà mất bình tĩnh.

Nhưng ngồi với cậu ta quả thật cô rất khó chịu, giờ ra chơi luôn có người vây quanh để đặt câu hỏi. Nghe nói cậu ấy từng là một học sinh giỏi có tiếng trong lớp, nhưng không biết vì lý do gì mà lại chuyển lớp.

Bên tai cô luôn văng vẳng những những câu hỏi về bài học, Phó Tuyết Lệ trở nên mất kiên nhẫn và đuổi tất cả mọi người đi.

Bạn đang đọc:Chờ Gió Hôn EmChương 6
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.