Bạn đang đọc:CÓ Ở ĐÓ KHÔNG? LY HÔN ĐIChương 1

Tại khu biệt thự Tẩm Viên.

Qua những khe hở trên khung cửa sổ trong suốt, có một vài tia nắng ban mai chiếu qua.

Khi Hứa YY tỉnh lại, đầu óc vẫn còn mơ hồ, mở mắt ra liền nhìn thấy cánh tay rắn chắc cường tráng của một nam nhân. Anh dựa vào vai cô, gương mặt tuấn tú không chê vào đâu được, khuôn mặt này nếu đem ra ngoài, sẽ không ai nghĩ rằng anh đang làm những chuyện đó.

"Hít thật sâu..."

Hứa YY nói với giọng nhẹ nhàng, khẽ cầu xin.

Mái tóc dài xõa trên gối được chia thành hai bên càng làm cho khuôn mặt cô ấy trở nên nhỏ nhắn, cô có một cặp mắt rất xinh đẹp nhưng bởi vì buồn bã mà đã đọng lại một hàng lệ dài.

Cố Thần Viễn, người đang dựa vào vai cô, đứng dậy đi vào phòng tắm.

Trong phòng vẫn án lại chút mùi hương rất quyến rũ, Hứa YY cuộn tròn người trong một chiếc chăn bông mỏng, lẳng lặng nằm trên giường một lúc.

Mọi thứ vẫn diễn ra như bình thường.

Sau mỗi lần ân ái, anh ta đều quẳng cô sang một bên không thèm quan tâm.

Không bao lâu, cửa phòng tắm mở ra, sau khi tắm rửa sạch sẽ, Cố Thần Viễn cầm một chiếc khăn tắm buộc ngang hông không theo chút quy luật nào, thân hình trắng nõn, lưng dài vai rộng, trông rất cường tráng.

Người ta nói đàn ông trên hai mươi lăm tuổi sẽ lộ ra bụng bia và đầu sẽ bị hói, nhưng Cố Thần Viễn lại không hề có dấu hiệu đó, tỷ lệ cơ thể của anh ta luôn vừa phải và cường tráng, việc kiên trì tập thể dục không chỉ ảnh hưởng đến bản thân anh ấy, mà còn khiến Hứa YY choáng ngợp.

Cô cảm thấy anh so với hồi mới kết hôn còn sung sức hơn, chưa kể còn rất háo sắc.

Tiếng chuông điện thoại reo lên đã phá vỡ sự im lặng trong căn phòng.

Cố Thần Viễn nhấc điện thoại lên, giọng hơi trầm xuống nói "Ừm" một tiếng, một tay rảnh rỗi sờ lên bao thuốc lá trên bàn, thuần thục rút điếu thuốc ra bằng 2 ngón tay,  đưa điếu thuốc lên miệng rồi loay hoay tìm bật lửa. Mãi một hồi, khi ngẩng đầu lên, anh thấy chiếc bật lửa màu đen quen thuộc của mình đang đung đưa trước mắt, đồng thời, khuôn mặt dịu dàng của Hứa YY cũng lọt vào tầm mắt.

Kết hôn với anh được hai năm, Hứa YY rất hiểu thói quen sinh hoạt và sở thích hàng ngày của anh. Tục ngữ có câu, sau một điếu thuốc, sẽ hạnh phúc như tiên, vì thế mà cô ấy đã cố gắng hết sức để chăm sóc anh ấy, giống như một bà nội trợ hiền lương thục đức, biết cung phụng cho đàn ông.

Vì vậy, cho dù anh không muốn gặp cô, anh cũng không thể tìm người khác.

Sau khi cuộc gọi kết thúc, anh ta kẹp nửa điếu thuốc giữa các ngón tay.

Hứa YY mặc bộ váy ngủ nhàu nhĩ, đầu tóc bù xù, sau khi đưa bật lửa cho anh, mặc dù vẫn còn trong bộ dạng đó nhưng cô vẫn không rời đi.

Thấy cô do dự mà không nói chuyện, Cố Thần Viễn hỏi: "Làm sao vậy?"

Giọng anh trầm thấm êm tai nhưng không có chút ấm áp nào, nói chuyện với cô bằng giọng điệu đó dường như đã thành thói quen.

“Anh thay quần áo trước đi, rồi từ từ em sẽ nói.” Hứa YY ân cần nói, sợ chậm trễ thời gian làm việc của anh.

Hứa YY có dung mạo ôn hòa, môi đỏ răng trắng, mày cong, một nhan sắc dễ nhận ra trong dòng người nhất nhưng lại rất hiếm thấy, có thể không khiến người ta kinh ngạc, nhưng nhìn thoáng qua rất dễ nhớ.

Như mọi khi, cô tỉ mỉ giúp chồng thắt cà vạt.

Lịch trình của Cố Thần Viễn hôm nay cũng giống như ngày hôm qua, anh không gặp người nước ngoài cũng không tiếp đãi những khách hàng xinh đẹp, nhưng Hứa YY vẫn không cẩu thả trong việc sắp xếp các công việc cho anh, trong khi đó anh cẩn thận chọn cho mình ba chiếc cà vạt thích hợp.

"Cái đó tôi mới mua hôm qua, không biết có vừa không, tôi thắt lại cho anh trước."

Hứa YY thấp hơn nhiều so với Cố Thần Viễn, khi thắt cà vạt cho anh ta, cô ấy phải kiễng chân lên, lúc đầu khi mới thắt cà vạt cho anh lần đầu tiên, cô thực sự không biết phải làm sao, nhưng sau 2 năm những chuyện này đối với cô hệt như một thói quen.

Ngoài giường ra, đây là lần tiếp xúc thân mật nhiều nhất giữa cô và anh.

Lúc thử cà vạt sọc đỏ nâu cho anh, YY nhẹ giọng hỏi: "Tối nay anh bận gì không?"

"Không."

"Vậy buổi tối anh có thể về nhà sớm một chút được không?"

"Làm gì?" Cố Thần Viễn tùy ý trả lời, "Vừa rồi cô sung sướng còn chưa đủ sao?"

Hứa YY ngại ngùng.

Cố Thần Viễn nghĩ như vậy cũng không có gì đáng ngạc nhiên, vừa rồi nàng hỏi bằng ngữ khí thận trọng cùng rụt rè, hơn nữa gò má vẫn còn đỏ bừng chưa có lui xuống, thật sự là cho người ta một loại khẩn trương cùng khẩn trương cảm giác.

“Hi vọng anh ta buổi tối có thể sớm trở về, bởi vì tôi có chuyện muốn nói.” Hứa YY nói có chút do dự.

"Không cần phải nói." Cố Thần Viễn cũng không thèm nhìn cô lấy một cái, ngắn gọn trả lời: "Mua đi."

"..."

Thôi được rồi.

Cô phải thừa nhận rằng từ "mua" là từ đẹp đẽ và dễ chịu duy nhất mà cô nghe được.

Bị anh ta cắt ngang như vậy, cô không biết nên nói như thế nào cho dễ nghe.

Sau khi chọn ra chiếc cà vạt phù hợp nhất trong ba chiếc cà vạt, YY kiên nhẫn thắt cho anh ta rồi bình tĩnh nói.

“Chúng ta ly hôn đi.”

Giọng nói của cô ấy lúc nào cũng ngọt ngào, nhưng bây giờ nó còn thêm vẻ nhẹ nhàng và thanh tao, như thể cô ấy đang nói về một điều rất bình thường.

Vốn là muốn kêu anh ta buổi tối trở về nói kỹ càng về chuyện này, nhưng chắc chắn anh ta đã nghĩ đến chuyện khác, YY chỉ có thể nói trực tiếp.

Cố Thần Viễn không quá ngạc nhiên sau khi cô ấy nói về việc ly hôn.

Trời đã sáng, YY đang định xuống lầu chuẩn bị bữa sáng, nhưng vừa mới bước xuống giường, đột nhiên bị anh ta kéo lại, thanh âm bình tĩnh của anh vang lên: "nguyên nhân?"

"Anh biết hôm kia là ngày gì không?"

“Sinh nhật của em?” Cố Thần Viễn ngữ khí bình tĩnh, chính thức xin lỗi, “Xin lỗi, ta quên chuẩn bị quà.”

"Ngày hôm đó là kỷ niệm ngày cưới của chúng ta."

Hứa YY nói xong, cười khổ một tiếng.

Một ngày trước lễ kỷ niệm ngày cưới, cô đã đợi anh cả đêm, nhưng nghe nói anh cùng nữ thư ký tham dự vũ hội thương mại, phóng viên đã đưa tin, bọn họ ai cũng khen cô ấy xinh đẹp.

Cô ấy không coi trọng bản thân là bà chủ của căn nhà này.

Trong hai năm qua đã xảy ra vô số những chuyện tương tự như vậy.

Anh ta đã không quan tâm đến cảm nhận của cô.

Thời gian trôi qua, sự chu đáo của cô đối với anh trước đây dần bị phai nhạt bởi sự thờ ơ.

 

Cũng chính bởi sự thờ ơ đó của anh ấy, đây cũng chính là dấu chấm hết trong cuộc hôn nhân này.

“Kỷ niệm ngày cưới.” Cố Thần Viễn thấp giọng lặp lại những lời này, “Muốn tôi đi cùng em sao?”

“Không, sau này cũng sẽ không.” Hứa YY cười lắc đầu, “chiều tôi sẽ làm đơn ly hôn rồi sẽ đưa anh ký.”

“Hứa YY.” Cố Thần Viễn nắm cổ tay cô càng chặt hơn, lông mày lộ ra vẻ không kiên nhẫn, “Tôi không rảnh nghe em đùa giỡn.”

Vốn dĩ buổi sáng làm tình khá tốn thời gian, tuy anh chuyên tâm vào công việc nhưng dù sao anh cũng là đàn ông, thà đến muộn còn hơn rút ngắn thời gian làm tình, tắm rửa xong đã muộn hơn nửa tiếng thời gian làm việc thông thường.

Sau khi buông tay cô ra, Cố Thần Viễn xoay người rời đi.

Anh nắm chặt đến đỏ cả cổ tay cô.

Cuộc hôn nhân của Hứa YY và Cố Thần Viễn là một cuộc hôn nhân thương mại do người lớn sắp đặt. Hai người vốn là người quen cũ, làm bạn nhiều năm nên chuyện kết hôn là chuyện đương nhiên.

Hứa YY đã yêu Cố Thần Viễn khi cô còn là một cô gái nhỏ nhắn, mọi điều ước trong ngày sinh nhật là được kết hôn với anh ấy sớm hơn.

Tuy nhiên, Cố Thần Viễn luôn bỏ lỡ những dịp quan trọng, đối xử với cô một cách thờ ơ, nhưng bà nội của nhà họ Cố đã hứa sẽ cho cô làm cháu dâu nhà họ.

Cuối cùng, sau khi Hứa YY tốt nghiệp đại học, với sự giúp đỡ của bà nội, cuộc hôn nhân thương mại không tình yêu này đã thành công.

Trước khi kết hôn, nhà họ Cố nói cô chỉ cần chăm sóc Thần Viễn cho tốt là được, chăm sóc ngoại hình đẹp cũng không sao, nhưng muốn thể hiện tình cảm thì chính là tự đào hố chôn mình.

YY không nhìn lại trừ khi anh ta đánh vào bức tường.

Chỉ sau hai năm kết hôn, cô mới nhận ra rằng thực sự có những người đàn ông trên đời chưa bao giờ hôn vợ buổi sáng và chúc ngủ ngon, chưa bao giờ đích thân chọn quà cho ngày lễ, từ chối các chuyến đi hưởng tuần trăng mật và chưa bao giờ thể hiện tình yêu của mình trước mặt tất cả mọi người.

Mãi cho đến khi va vào một bức tường, cô mới nhận ra bức tường đó cứng đến mức nào, và cô không còn lựa chọn nào khác ngoài việc dừng lại.

Vào buổi chiều, Hứa YY đến công ty luật để giải quyết thỏa thuận ly hôn.

Không có con cái, phân chia tài sản, ly hôn cũng không phức tạp, sau khi hai bên lập thỏa thuận và ký tên, có thể đến cục dân chính xin cấp giấy xác nhận.

Sau khi thỏa thuận được ký kết, Hứa YY đột nhiên nhận được một tin nhắn chuyển tiền từ ngân hàng, có sáu chữ "0" sau số "1", nội dung giấy chuyển tiền là tiền tiêu vặt.

Một triệu tệ tiền tiêu vặt.

Điều này chứng tỏ anh ta không hề coi trọng chuyện ly hôn mà cô nói lúc sáng, còn cho rằng đó là một cảm xúc nhỏ do cô gần đây thiếu tiền tiêu vặt gây ra.

Sau khi về đến nhà, Hứa YY  bắt đầu thu dọn đồ đạc.

Sau khi thu dọn xong đồ của mình. Cô nói với những người hầu.

"Bất kể dao cạo râu của thiếu gia có bị hư hay không, hãy nhớ phải thay mỗi tháng một lần."

"Có rất nhiều món ăn anh ấy không thích, tôi đều đã ghi ra giấy, khi nhà bếp đổi đầu bếp nhớ nhắc nhở."

“Còn nữa, trước tiên cho nước tắm vào, đừng quá nóng.”

 

Ngay cả sau khi Hứa YY nói những điều này và rời khỏi biệt thự với chiếc vali của mình, người hầu cũng không nghĩ rằng cô ấy sẽ rời đi.

Bởi cô hành động và nói năng theo phong cách thường ngày, trên mặt bà không hề có cảm xúc gì về việc rằng sẽ “ly hôn”.

Hứa YY rời đi không bao lâu, xe của Cố Thần Viễn đã đậu lại trước cửa biệt thự.

Thông thường, bất cứ khi nào Cố Thần Viễn trở về, Hứa YY sẽ ở đó để chờ và phục vụ anh ta.

Lúc này, người đàn ông đã thay xong giày ở cửa ra vào, nhưng vẫn không thấy YY đâu.

Sau khi đưa áo khoác cho người hầu, Cố Thần Viễn định hỏi họ Hứa YY đã đi đâu, nhưng khi anh hạ mắt xuống và nhìn thấy đôi giày của phụ nữ trong tủ giày, anh nới lỏng cà vạt và đi lên lầu mà không cần suy nghĩ.

Phòng ngủ không có thay đổi so với trước đây.

Giường sạch sẽ ngăn nắp, trên bàn chỉ có một cái gạt tàn pha lê, đồng hồ treo tường vẫn hoạt động như mọi khi.

Điều duy nhất đã thay đổi là có thêm một tờ thỏa thuận trắng đen trên bàn.

Tiêu đề: “đơn ly hôn”

Nhìn thấy ba chữ này, Cố Thần Viễn đứng dưới ánh đèn, sắc mặt trầm xuống.

Cô ấy không nói đùa, những gì cô ấy nói về vụ ly hôn là thật.

Ở phần cuối của đơn ly hôn, có chữ ký của YY, chỉ cần thêm chữ kí của Thần Viên nữa là có thể làm giấy xác nhận.

Cố Thần Viễn trực tiếp đi đến phòng thay đồ sau khi nhìn thấy đồ đạc của cô đã được dọn một cách sạch sẽ, không ngạc nhiên khi trong tủ có một bộ quần áo và trang sức lớn chưa tháo mạc. Đây là những gì cô không lấy đi.

Cuối cùng khi nhìn thấy chiếc hộp đựng nhẫn màu xanh nước biển trên bàn cạnh giường ngủ, anh ta mới có cảm giác ngột ngạt và nặng nề.

Lúc này, người hầu gõ cửa đi vào.

"Thiếu gia cơm tối chuẩn bị xong, ngài. . . " Người hầu vốn muốn cẩn thận hỏi, lại nhìn thấy anh ta có chút khó chịu.

Cố Thần Viễn thường này đã rất lạnh lùng nay lại càng trở nên lạnh lùng hơn, anh ta nắm chặt chiếc nhẫn mà YY để lại, thấp giọng hỏi: "Vợ tôi đâu?"

"Thưa cậu, cô ấy đã đem vali vừa mới rời đi không lâu."

"Cô ấy đã đi đâu?"

"Cô ấy chỉ dắnj dò mà không nói gì."

Người hầu hoàn toàn không nghi ngờ lời nói của Hứa YY, còn tưởng rằng nàng thật sự ra ngoài đi dạo.

Có thể tưởng tượng được Hứa YY đơn giản thu dọn hành lý như thế nào, bình tĩnh nói chuyện với người hầu rồi bình tĩnh rời đi.

Nhìn căn phòng ngủ vắng vẻ và trống trải, Cố Thần Viễn chợt nhận ra rằng sau hai năm kết hôn, lần đầu tiên anh bị người vợ của mình bỏ bê.

Tác giả có lời muốn nói: Bài viết mới của năm mới!

Nếu bạn đã lưu bản thảo, đừng lo lắng về việc theo đuổi chúng, thời gian cập nhật là từ 3 đến 5 giờ chiều hàng ngày.

Bạn đang đọc:CÓ Ở ĐÓ KHÔNG? LY HÔN ĐIChương 1
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.