Bạn đang đọc:Dục Vọng Chiếm HữuChương 23

Đại học A mỗi năm đều đúng hạn cử hành đại hội thể thao mùa xuân, vì hội học sinh cùng ngoại liên bộ liên hợp lại tổ chức, cũng như cuộc thi phổ biến nhất của trường, hoạt động được tổ chức phá lệ long trọng, đại bộ phận học sinh náo nhiệt tụ hội ở sân thể dục phất cờ reo hò.

Lớp kinh tế học phương Tây hiếm thấy có rất ít người, Ngôn Hi lên lớp xong liền vội vàng thu sách vở rời đi.

Di động reo, Văn Sâm nhắn cho cô một tin.

[Chị Ngôn Hi, tới sân thể dục, vị trí 151, hàng đầu tiên em đã dành riêng cho chị.]

Cô còn chưa kịp hồi âm, mẹ cô liền gọi điện đến.

” Ai ~ Hi Hi a, thật trùng hợp, vừa hay hôm nay giáo sư Lý cũng có tiết, mẹ cùng giáo sư Lý nói một chút chuyện của con, cậu ta rất hài lòng, nói hiện tại liền ở nhà ăn đợi con, con dạy xong liền chạy nhanh qua đi, gặp mặt một chút.”

” Mẹ, con bây giờ có việc bận”.

” Chuyện gì vậy, dời đi, đã quên hôm qua mẹ nói gì à?. Chuyện gì có thể quan trọng bằng chung thân đại sự?. Lại nói giáo sư Lý thái độ rất thành khẩn, con đừng làm người ta chờ lâu. Đừng không nghe lời!”.

Tiếng mẹ Ngôn nghiêm khắc, Ngôn Hi biết tính cách của mẹ mình, không đạt được mục đích không buông tha, vậy thì gặp mặt một chút đi, dù sao cũng phải từ chối.

[ Tôi đến văn phòng một chuyến, đợi lát nữa liền đi qua.]

Ngôn Hi gửi tin nhắn cho Văn Sâm xong, cô cầm theo sách vở đi thẳng đến nhà ăn.

Chưa tới thời gian nghỉ giải lao, học sinh đi ăn cơm rất ít, Ngôn Hi vừa tới, giáo sư Lý liền chú ý đến, đứng lên phất tay về hướng cô.

Một thân màu đen, trên mặt có mắt kính, thoạt nhìn ngoài 30 tuổi, hào hoa phong nhã, rất có phong cách của giáo sư.

Ở trong trường học Ngôn Hi rất ít giao tiếp với người khác, nên không biết anh ta.

Nhưng giáo sư Lý dường như rất quen thuộc cô, thấy cô đi tới, tự nhiên hào phóng mà cười.

“Cô Ngôn, mời ngồi!”.

” Không cần, tôi nói hai câu liền rời đi, hôm nay gặp mặt là mẹ tôi…….”.

” Thưa ngài, đồ ăn của ngài đây”.

Ngôn Hi đang nói thì bị hai gã mang mũ đầu bếp đánh gãy, trong trường học có đầu bếp, giáo sư Lý gọi bốn món ăn, một món canh, vừa vặn bưng lên đúng với thời điểm Ngôn Hi đến.

Giáo sư Lý như là ý thức được cô muốn nói gì, ” Mặc kệ là nguyên nhân gì, Ngôn lão sư nếu đã tới thì cùng nhau ăn một bữa cơm đi”.

” Không…….”.

” Sau khi ăn xong tôi sẽ có lời giải thích với mẹ cô, về sau khi gặp nhau cũng không cần khó xử”.

Ngôn Hi vốn định cự tuyệt, nhưng bị lời nói của anh ta đả động.

Xác thật, cô nếu là qua loa cự tuyệt, mẹ cô khẳng định còn muốn tiếp tục an bài.

Cô gật gật đầu.

Giáo sư Lý thấy cô ngồi xuống, biểu tình có chút sung sướng.

” Nếm thử cái này đi, đây là đặc sản rất ưa chuộng ở nơi đây”.

Anh ta không ngừng gắp đồ ăn vào chén của cô, nhưng Ngôn Hi chỉ nhìn, một chiếc đũa cũng không nhúc nhích.

Cô không có thói quen ăn đồ vật mà đũa của người khác đã chạm qua.

Giáo sư Lý thấy cô ngồi không nhúc nhích, phảng phất để tiêu hao thời gian ăn cơm, hoàn thành nhiệm vụ mà thôi, không khỏi cười.

“Danh hào băng sơn mỹ nhân của Ngôn lão sư quả nhiên là danh bất hư truyền, bất quá cho dù là ngồi như thế này, cũng làm người khác bị thu hút”.

Ngôn Hi ngẩng đầu liếc mắt một cái.

Cô gái nhỏ vô thức liếc mắt, trong mắt đàn ông lại cho là liếc mắt đưa tình, thần trí không khỏi mơ màng.

” Kỳ thật lần gặp mặt này, cũng không phải là người khác giới thiệu cho tôi, mà là tôi tự mình tìm đến cửa”.

” Ngôn lão sư sợ là còn chưa biết, thởi điểm cô lần đầu tiên đến đại học A đều làm cho các giáo viên nam độc thân chú ý, bao gồm cả tôi, chỉ là mọi người cho rằng Ngôn lão sư xinh đẹp như vậy sớm đã có đối tượng……”

” Vừa rồi thật là buồn cười, tên ngốc nhị ban đã chạy đến mà không dám buông gậy ra”.

” Ha ha ha, cậu ta xứng đáng, yếu đuối như vậy sao có thể so với Sâm ca của chúng ta”.

” Cậu có thấy toàn mỹ nhân đều dán con mắt vào Sâm ca không?”.

Ngoài nhà ăn, bỗng nhiên truyền đến một trận cãi nhau ẫm ĩ xôn xao, mấy nam sinh mặc đồng phục vận động đang tụ hợp ở ngoài.

” Sâm ca, nước đây!”.

Văn Sâm nhận nước, sắc mặt bình tĩnh, nhìn qua tâm tình không tốt lắm, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch, một bóng dáng trong nhà ăn đập vào mắt cậu.

Cậu dừng tay lại.

Cái bóng dáng kia có cháy thành tro cậu cũng nhận ra.

Lúc này, cô đang ngồi đối diện một người đàn ông, nhìn không ra biểu tình, nhưng có thể thấy được người đàn ông kia ý cười đầy mặt, ánh mắt từ đầu đến cuối đều dính trên người cô.

” Răng rắc răng rắc……”.

Cái chai trong tay nam sinh bị biến dạng, sắc mặt Văn Sâm âm trầm, độ ấm xung quanh cũng giảm xuống.

” Sâm ca, như thế nào……..”.

Một bên mấy nam sinh ý thức được có điều gì đó không thích hợp, vừa định hỏi thì thấy Văn Sâm ném chai nước đi, sải bước đi vào nhà ăn.

” Sâm ca làm sao vậy?. Đi nhà ăn làm gì?”.

” Không biết, cùng qua nhìn xem, bất quá Sâm ca vừa chạy 3000m xong liền không vui, vẫn luôn nhìn về hàng ghế khán giả”.

Một đám nam sinh theo sát cậu đi vào nhà ăn tạo ra không ít động tĩnh, Ngôn Hi nghe giáo sư Lý nói có chút thất thần, liền thấy được Văn Sâm trong đám người đi tới, trong lòng lập tức hoảng hốt.

Cậu biểu tình sắc bén mà nhìn cô, ánh mắt bốc hỏa như có thể ăn thịt người.

” Văn……..”.

Ngôn Hi hơi hơi đứng lên, muốn mở miệng nhưng nhất thời đại não trống rỗng.

A ~

Cô còn không kịp nói chuyện, khóe môi Văn Sâm liền câu lên, đem biểu tình chột dạ trên mặt cô bắt giữ toàn bộ.

Lại lừa cậu.

Trở lại văn phòng?.

Cậu thấy cô đi gặp người đàn ông khác thì đúng hơn!.

Một đám nam sinh thấy Văn Sâm cùng Ngôn Hi đối mặt với nhau, không khỏi buồn bực.

” Này, không phải lão sư xinh đẹp lạnh lùng nổi danh của trường học mình sao?. Sâm ca của chúng ta làm sao quen biết?”.

” Xem ánh mắt kia, giống như không chỉ có quen biết, mà còn vô cùng thân mật nữa!”.

” Thật hay giả?”.

” Văn Sâm”.

Ngôn Hi tim đập nhanh, kêu cậu một tiếng.

Giáo sư Lý hơi quay mặt đi, cũng thấy được Văn Sâm.

Ở đại học A, cái tên ” Văn Sâm” không ai không biết, không phải chỉ bởi vì cậu sinh ra quá mức đẹp trai, còn bởi vì cậu là người thừa kế của Văn thị, mà tập đoàn Văn thị cùng đại học A lại có quan hệ sâu xa.

Giáo sư lý:” Hai người quen nhau?”.

” Tôi…..”.

” Đương nhiên, Ngôn Hi là cô giáo dạy môn kinh tế học của em, cô Ngôn, đúng không?”.

Ngôn Hi còn chưa kịp nói, đã bị Văn Sâm chen ngang.

Ngôn Hi hơi hơi giương miệng.

Văn Sâm trực tiếp ngồi bên cạnh cô.

” Vừa vặn, chạy xong 3000m có hơi đói bụng, giáo sư Lý có để ý việc nhiều thêm một cái bát đũa không?”.

Nam sinh nói cười nhẹ nhàng, nhưng thái độ lại cường ngạnh khiến cho người khác phải thoả hiệp.

Giáo sư Lý kì thật để ý, nhưng khó mà từ chối, chỉ gật gật đầu.

Ngôn Hi hỏi cậu: ” Cậu đã chạy xong 3000m?”.

” Đúng vậy, nhưng bởi vì không có ai cổ vũ nên chạy được hạng chót”.

Văn Sâm cười nhìn cô.

Trong lòng Ngôn Hi càng áy náy, hơi hơi cắn môi, không dám nhìn cậu.

Đám học sinh bên kia thiếu chút nữa phun nước.

Không ai cổ vũ?. Chạy được hạng chót?. Sâm ca nghiêm túc sao?. Vậy tiếng hò hét trên sân thể dục ban nãy là gì?.

“Cô giáo Ngôn hôm nay tại sao lại đến nhà ăn?”.

” Tôi……”.

Giáo sư Lý thấy cô lúc nãy một lời cũng không muốn nói, hiện tại cư nhiên cùng Văn Sâm nói chuyện, hơn nữa còn hỏi gì đáp nấy, trong lòng có điểm hụt hẫng, đoạt lời cô nói, ” Là tôi mời cô Ngôn, thông qua lời giới thiệu, cùng nhau ăn một bữa cơm”.

” Xem mắt?”.

” Không… không đúng!”.

Ngôn Hi liên tục xua tay, ngữ khí Văn Sâm lại có chút nghiến răng nghiến lợi, ” Ngôn lão sư đừng ngại ngùng, cũng lớn rồi, nên xem mắt, tiếp tục, em giúp cô nhìn xem”.

Ngôn Hi nghe được cậu tức giận, đứng dậy muốn đi, ” Giáo sư Lý, chúng ta không thích hợp……”

” Đừng đi, không phải vừa rồi rất vui vẻ sao?”.

Cô vừa mới đứng lên thân mình đã bị nam sinh đè xuống.

Bên kia truyền đến một trận thanh âm thổn thức, mấy nam sinh trừng lớn đôi mắt nhỏ giọng thảo luận.

” Tớ không nhìn lầm chứ?. Đây là lần đầu tiên Sâm ca chủ động chạm vào con gái”.

” Lại còn bá đạo như vậy, ánh mắt cùng ngữ khí kia có vấn đề!. Mùi dấm quá nồng!”.

” Sâm ca sẽ không đem cô Ngôn lừa tới tay chứ?”.

” Lợi hại, lợi hại!. Quá kích thích, không hổ là Văn thiếu”.

” Trách không được Sâm ca chướng mắt mấy người ngoài kia, băng sơn mỹ nhân này nếu là hòa tan trong ngực thì cảm thấy tuyệt hơn mấy mỹ nhân kia nhiều……”.

Giáo sư Lý cho rằng Văn Sâm là tới quấy rối, nhưng thấy cậu ngăn Ngôn Hi, trong lúc nhất thời cũng không phân rõ là địch hay bạn, dứt khoát xem nhẹ cậu, tiếp tục cùng Ngôn Hi nói chuyện.

Nhưng trong lòng Ngôn Hi lại dày vò cực kì.

Nam sinh nắm tay cô thật nóng thật chặt, miết cô có chút đau.

Giáo sư Lý: ” Tôi nghe người giới thiệu nói, cô Ngôn vẫn luôn độc thân?”.

” Tôi….tôi……….”.

Ngôn Hi vừa định trả lời, bỗng nhiên nói lắp.

Nguyên nhân là….cái tay nắm tay cô kia, đã lặng yên không một tiếng động mà buông lỏng ra, sau đó từ eo cô đưa xuống dưới.

Ngôn Hi không biết cậu muốn làm gì, đưa ánh mắt nhìn cậu.

Tay Văn Sâm cư nhiên sờ đến tiểu huyệt cô.

Tim cô như ngừng đập, may mắn hôm nay cô có mặc áo gió, tay cậu tuy rằng duỗi đi vào, nhưng ở dưới bàn không ai nhìn ra được, bằng không nếu có người khác thấy, cô không dám tưởng tượng….

” Cô giáo Ngôn, trả lời đi?”.

Tay Văn Sâm kín đáo kéo khóa quần jean của cô, ngoài mặt lại khẽ nhếch mày, ánh sáng đầy mặt mà thúc giục cô.

” Không, không phải, anh nghe lầm”.

” Lầm rồi?”. Giáo sư Lý có chút kì quái, ” Vậy là cô Ngôn đã có bạn trai?”.

Ngôn Hi liếc mắt nhìn Văn Sâm một cái, như là cố tình lấy lòng cậu, gật gật đầu.

” Đúng vậy”.

Lại không nghĩ, Văn Sâm như không chấp nhận câu trả lời này, trực tiếp ở trước mắt công chúng kéo khóa quần của cô.

Ngôn Hi sợ hãi suýt nữa kêu ra tiếng, nhưng cô biết là không thể, chuyện này chỉ có hai người bọn họ biết, nếu kêu ra riếng, thanh danh cô đều xong đời.

Giáo sư Lý không chút nào chú ý tới khác thường mà tò mò.

” Thật sự không nghĩ tới”.

” Em cũng không nghĩ tới”.

Văn Sâm bỗng nhiên lên tiếng, tay đặt ở phía dưới bàn, trực tiếp đưa tay vào bên trong quần cô.

Ngón tay nam sinh nóng bỏng bên trong quần cô, Ngôn Hi sợ hãi cả người đều có chút run rẩy, nỗ lực dùng áo gió dài của mình che khuất tay cậu.

” Người giống như cô giáo Ngôn, cảm tình còn rất phong phú”.

Ngôn Hi buông chiếc đũa, lén lút ở dưới bàn vuốt ve mu bàn tay cậu, như là muốn nói.

Văn Sâm, đừng hồ nháo……

Nhưng Văn Sâm tựa hồ như nghe không hiểu, không chỉ không dừng lại, mà còn kéo quần lót của cô qua một bên.

Ngôn Hi đôi mắt mở to, còn chưa kịp phản ứng, ngón tay linh hoạt của cậu lướt qua từng tầng rừng rậm, khiêu khích tiểu âm hộ của cô.

” A ~”.

Lúc này, tâm lí cùng sinh lí đều đạt đến độ mẫn cảm cao, Ngôn Hi nhịn không được kêu ra tiếng.

Giáo sư Lý kinh ngạc nhảy dựng:” Làm sao vậy?”.

Sờ một chút liền chảy nước, dâm đãng.

Ngón tay Văn Sâm chơi đùa xung quanh, muốn cho cô khó chịu một chút, nhưng không nghĩ tới khi chạm đến tiểu âm hộ ướt dầm dề, cậu liền nổi lên phản ứng.

Thật muốn đem cô ấn ở trên bàn cơm mà thao!.

” Không, không có gì, ăn trúng xương cá”.

Khuôn mặt Ngôn Hi đỏ bừng, một bàn tay chặt chẽ nắm chặt tay Văn Sâm, hai tròng mắt đầy nước, giống như muốn khóc đáng thương mà nhìn Văn Sâm, ” Văn Sâm, đừng….”.

Cậu càng muốn.

Văn Sâm bị ngọn lửa ghen tuông che mờ mắt, mặc kệ nửa người dưới của mình sưng to, bướng bỉnh muốn làm cô.

Ngón tay đang xoa bên ngoài tiểu huyệt theo dâm thủy ướt át mà cắm vào trong.

Bị ngón tay thon dài của cậu bỗng dưng cắm vào, Ngôn Hi bị cắm đến thân mình đều ngã vào trong lòng ngực cậu.

Loại thời khắc có khả năng bị vạch trần này kích thích làm da đầu cô tê dại.

Giáo sư Lý hoảng sợ nhìn cô ngã vào trong lòng ngực Văn Sâm.

Rốt cuộc sao lại thế này?.

” Văn Sâm……”.

Ngôn Hi ngã vào trong lòng ngực cậu, giống như thú nhỏ bị thương nức nở một tiếng, Văn Sâm rốt cuộc cũng thu tay lại.

” Cô giáo Ngôn cũng thật lợi hại, một ngón tay liền tự mình cao trào?”.

Cậu cúi đầu cắn lỗ tai cô mà nỉ non, giọng nói trầm thấp như muốn mạng người.

Ngay sau đó, ngẩng đầu cười khẽ, ” Giáo sư Lý, xem ra cô Ngôn đối với thầy không có hứng thú, cô ấy tương đối thích ăn cỏ non”.

Nói xong, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người ôm Ngôn Hi rời đi.

Vừa ra khỏi nhà ăn, Văn Sâm liền thu hồi ý cười, từ ôm cô biến thành ngang ngược mà túm lấy cánh tay cô.

” Văn Sâm, thực xin lỗi, tôi vừa rồi…..”.

” Chị Ngôn Hi cảm thấy một chân đạp hai thuyền rất thoải mái sao?”.

” Tôi không phải, cậu ngàn vạn lần đừng hiểu lầm!”.

Văn Sâm cắn răng, hung ác mà kéo cô đến sân thể dục.

Ngôn Hi không biết cậu kéo cô đến nơi này là có ý gì, cho đến khi cậu ném cô vào phòng thiết bị, một tay đem tay cô gắt gao giam cầm trên ván cửa.

Bạn đang đọc:Dục Vọng Chiếm HữuChương 23
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.