"Bé ngoan, ăn ngon không?"
Dịch Thiên An đem cô ở trong ngực xoa, lau sạch nước mắt cho cô.
Dược này quả nhiên là thứ tốt, hắn chưa từng thấy Vân Hạc Chi chủ động như vậy.
"Ngô...... Ăn ngon......"
Tóc dài cô hỗn độn rối tung ở vai và lưng, trong mắt tràn đầy khát vọng.
Giống như muốn hắn đi vào không cần nhúc nhích, gấp đến độ ruột gan cô cồn cào......
Mị thịt dưới thân càng thêm ra sức điên cuồng kẹp chặt côn thịt thô cứng, chờ mong hắn có thể có đáp lại: "Thiên An ~ cầu xin anh, ân ~~"
Dục vọng nôn nóng đến muốn điên, hoa huyệt hút côn thịt cái mông vặn vẹo trào ra càng nhiều dâm dịch, rốt cuộc mắt hắn cũng lạnh đi chứa đầy tình dục.
"Xin anh làm gì? Không phải hối hận khi gả cho anh sao?"
Bên tai Vân Hạc Chi đột nhiên thoảng qua một câu, hắn nói tuổi còn nhỏ đẹp chứ không xài được tám phần cũng là vì ghen.
Liền làm nũng ra lấy lòng, vẻ mặt si mê nói: "Mới không phải, Thiên An trông đẹp lại có ích, bé thích nhất......"
Đáng xấu hổ a! Đáng xấu hổ! Cô thế nhưng nói ra lời này...... ( Dịch phu nhân ngày hôm sau tỉnh lại chửi thầm...... )
Bị giọng nói mềm mại quyến rũ của cô kích thích, hắn không nhịn nổi dục hỏa nữa, quay người đem cô đè ở trên sô pha ra ra vào vào.
"Ưm~ a ~ a ~ a ~" theo động tác hắn cô lần đầu tiên không khống chế kêu lên tiếng to.
Tử cung bị côn thịt lớn đụng vào, nhiều lần thâm nhập đến tận cùng bên trong, cọ xát vách tử cung, Vân Hạc Chi như hóa thành một bãi nước, khoái cảm một trận lại một trận ở trong cơ thể không ngừng tích tụ, cho đến khi vọt tới đỉnh núi.
Điện tê dại khắp nơi len lỏi, cô ôm chặt lấy hắn lúc cao trào đến chủ động hôn lên cánh môi hắn.
"Ngô ~" cái này làm cho Dịch Thiên An không đoán trước được, hắn si ngốc sửng sốt bị cô cọ xát gặm cắn, nhất thời lung lay tâm thần eo tê dại đại cổ tinh dịch phun trào ra......