Bạn đang đọc:Niềm Kiêu Hãnh Của Nghiêm ThiếuChương 1

Sau một năm kết hôn, ngay ngày đầu tiên Mộng Ly đã bị Nghiêm Vũ đẩy cho ra nước ngoài du lịch tận một tháng. Anh kết hôn với cô cũng chỉ vì muốn đối phó với gia đình, cô cũng chỉ là nạn nhân của anh. 

 

Cuộc gặp gỡ giữa anh và cô hơi éo le một chút. Nhưng cũng không vấn đề gì mấy, anh là trai chưa vợ, cô là gái chưa chồng, cả hai còn trẻ, anh chỉ ngỏ ý muốn kết hôn cùng cô để đối phó cùng gia đình. Trùng hợp là Mộng Ly cũng đang tìm đối tượng để đối phó với gia đình mình, nên cả hai cùng nhau ký vào giấy tờ để làm lễ kết hôn. 

 

Cả hai bên gia đình đều nghĩ anh và cô đều yêu nhau thật lòng, nên cũng đồng ý cho cưới hỏi, hoàn toàn không xem xét hay gì hết. Kể từ đó Mộng Ly trở thành người của Nghiêm Gia.

 

Sau một tháng thì Mộng Ly cũng đã trở về. Về tới nhà cũng đã là tối, tầm khoảng 6 giờ rưỡi hơn, cô mặc một bộ sườn xám màu đỏ đô cách tân tay ngắn, tôn lên vẻ nghiêm nghị của một phu nhân, rất quý phái và sang trọng. Bộ sườn xám ôn liền vào mông cô, lộ ra đường cong hình chữ S quyến rũ. 

 

Bước vào nhà, cô tháo đôi giày cao gót màu đen hiệu YSL ra, đảo mắt nhìn Nghiêm Vũ ngồi chễm chệ trên ghế sofa, tay cầm ly rượu vang lắc qua lắc lại. Khí chất của gia chủ Nghiêm Gia quả thật không đùa được, ánh mắt nghiêm nghị của anh rà soát cơ thể của Mộng Ly từ trên xuống. 

 

Một bên chân mày nhướn lên, bắt chéo chân lại nhìn cô, đưa điếu thuốc trên tay còn lại lên hút một hơi thật sâu, nhả ra một làn khói mờ ảo. 

 

Nghiêm Vũ ôn nhu nói: “Đã về rồi sao?”

 

Mộng Ly cười, cô đi tới chỗ anh, ngồi xuống phía ghế sofa bên cạnh, tay đặt lên thành ghế nói: “Đã về rồi, sao anh lại ngồi đây uống rượu? Thất tình à?”

 

Nghiêm Vũ cong môi nhìn cơ thể nuột nà trắng nõn của cô. Anh tạch lưỡi xoay sang hỏi: “Tôi uống rượu thì sao? Em cấm được tôi sao?”. Nói xong anh đặt ly rượu lên bàn, điếu thuốc cũng vùi vào gạt tàn để dập tắt lửa.

 

Mộng Ly phụng phịu chu môi, tỏ vẻ bất mãn với lời của anh nói, cô đứng dậy tính lên phòng thì bị anh kéo nắm lấy cổ tay lại, cả người đều ngã nhào vào lòng ngực anh. Cả cơ thể cô được anh ôm trọn trong lòng, tay Nghiêm Vũ kéo cằm cô xoay ra sau. 

 

Khẽ hôn lên đôi môi mềm mọng nước của Mộng Ly, bất ngờ hôn như thế cô không kịp chuẩn bị, bản thân cũng bất lực không biết phải làm sao. Ngoan ngoãn ngồi trong vòng tay anh, để anh tự do kề môi vào môi mình, nhiệt liệt đảo lưỡi hôn, và trao đổi nước bọt. 

 

Hai con người, với hai trái tim lạnh lẽo và cô đơn, bất giác lại cảm thấy nhịp tim đập loạn xạ, môi anh ở bên trên không ngừng nhấp mạnh vào môi dưới của Mộng Ly, đầu lưỡi uyển chuyển đảo đều bên trong khuấy bên trong khoang miệng nhỏ của Mộng Ly.

 

Bàn tay không an phận từ từ luồng qua lớp vải sườn xám tiến vào bên trong, vuốt ve âm đạo của Mộng Ly cách một lớp vải quần lót, đến khi nơi ấy chảy đầy nước và ướt át. Hơi thở của anh và cô cũng nóng hơn, Mộng Ly mơ màng nắm lấy cổ áo sơ mi của anh, vuốt ve cơ ngực rắn chắc đầy vạm vỡ đó. 

 

Bất giác bản thân như bị mê hoặc mà mở cúc áo sơ mi xuống, bàn tay nhỏ bé thích thích vuốt ve, lại còn tinh nghịch véo núm ti nhỏ của anh. Nghiêm Vũ không muốn bản thân bị lép vế, anh kéo quần lót cô xuống một chút, trực tiếp cho tay vào bên trong âm đạo, đẩy hai ngón tay giữa và nhẫn vào trong ma sát với lớp thịt non bên trong âm đạo của Mộng Ly. 

 

Cảm giác sung sướng ấy, đó là lần đầu cô được trải nghiệm chuyện này. Bây giờ cơ thể Mộng Ly trở nên mềm nhũn và đều nghe theo lời anh, hoàn toàn mất hết lý trí, không tự chủ được bản thân rên lên vài tiếng.

 

“Ưm… ah… ah.” 

 

Nghiêm Vũ nhìn biểu của cô liền biết đây là lần đầu, anh cười và cắn nhẹ vào môi dưới của cô, Nghiêm Vũ không muốn để cô đạt tới khoái cảm quá sớm. Anh bế cô lên, Mộng Ly ngại ngùng úp mặt vào ngực anh, bên dưới đã ướt đến mất có thể cảm nhận được là dâm thủy đang chảy dài trên hai bắp đùi. 

 

Cô xấu hổ chỉ biết úp mặt vào ngực anh để che giấu đi sự xấu hổ đó, lần đầu của cô cứ như thế mà mất đi sao? Mộng Ly có chút không can tâm, trong đầu xuất hiện ý nghĩa muốn phản chủ, nhưng bây giờ cơ thể cô mềm nhũn như nước vậy, vùng vẫy liệu có được?

 

Anh bế cô vào phòng mình, cô có chút tò mò, đảo mắt xung quanh nhìn phòng anh, quả thật phòng của gia chủ Nghiêm Gia rất sạch sẽ và ngăn nắp, cô trầm trồ cảm thán. Nghiêm Vũ nhìn biểu hiện trên mặt khó lòng nhịn được mà quăng mạnh cô xuống giường, liền nhào tới hôn lên môi cô một lần nữa.

 

Mộng Ly lúc này không muốn bản thân trở nên dễ dãi nên đã lắc người cố ý đẩy anh ra, nhưng lại bị Nghiêm Vũ cho là đang cố câu dẫn anh. Cô tức, cô hận không thể cạp chết anh. 

 

Nghiêm Vũ nằm trên người cô, đùi gối để giữa chân khiến nơi đó bị mở ra, khiến cô xấu hổ mà đỏ mặt không dám nhìn anh. 

 

Anh nhìn cô, vén mái tóc dài và óng mượt sang một bên hỏi: “Em đang câu dẫn tôi sao? Lắc người mạnh như thế… chẳng lẽ bên dưới đã không chịu được, liền muốn tôi làm tình cùng em?”

 

Mộng Ly cắn môi, giận dữ đáp: “Anh say rồi nên nói nhảm đúng không? Không có chuyện em câu dẫn anh, chúng ta đã thỏa thuận không được làm chuyện này rồi sao? Nghiêm Vũ anh đừng quá đáng.” 

 

Nghiêm Vũ nhìn cô, anh cau mày tỏ vẻ không vui vì lời cô nói, Mộng Ly thấy vậy cũng đưa tay lên chặn miệng lại, cô đoán anh đang khó chịu vì lời cô nói. Nghiêm Vũ đứng dậy đi tới tủ đồ, cô cũng bật ngồi dậy nhìn anh, sau lại nhìn xuống hai bên chân mình đã ướt thành một mảng lớn. Mộng Ly thầm nghĩ tỏ vẻ thất vọng, cô thở dài tính sẽ rời đi, nhưng Nghiêm Vũ lại nói.

 

Trên tay anh cầm một tờ giấy và đi đến chỗ cô, trực tiếp xé nát tờ giấy đó và vứt vào thùng rác bên cạnh, anh nghiêm nghị nhìn cô nói: “Giấy tờ gì? Tôi xé rồi.” 

 

Cô ngồi trên giường trợn mắt nhìn anh, không nhìn liền chớp mắt vài cái, sau lại còn tự tát mình hỏi: “Anh… anh xé rồi? Anh bị điên sao?”

 

Anh lắc đầu, quỳ xuống sàn, kéo chân cô rộng ra hai bên, Mộng Ly xấu hổ lấy tay che mặt, cố gồng để hai chân khép lại nhưng hoàn toàn không thể, anh trực tiếp kề mặt vào giữa hai bên chân, kéo quần lót cô xuống, liếm lấy nước bên trong và ngoài của âm đạo, đầu lưỡi nhỏ uyển chuyển luồn lách qua từng lớp thịt, đi qua khe hở nhỏ để tiến vào sâu bên trong, liếm láp và nhấp lấy từng đợt nước dâm thủy ngọt ngào của Mộng Ly. 

 

Cả người cô run rẩy, tay vịn chặt đầu của anh, khó chịu mà rên rỉ: “Ah… ha… ưm… đừng mà… đừng liếm… Nghiêm Vũ… ah…” 

 

Khoái cảm lần đầu làm tình khiến cô sướng đến mất hoàn toàn quên hết những chuyện vừa xảy ra, bên trong âm đạo truyền đến một cảm giác sôi sục và khó chịu, cô không nhịn nổi nữa cả người nẩy lên, hai chân cũng quấn chặt người anh lại. 

 

Run lên liền bắn toàn bộ dâm thủy ra ngoài, tất cả đều bị anh liếm sạch, Mộng Ly như bị thôi miên mà ngã xuống giường của anh, nằm thở hổn hển. 

 

Nghiêm Vũ thè lưỡi liếm quanh khuôn miệng, sau lại đứng dậy cởi sạch quần áo của mình ra, nhưng vẫn chừa lại chiếc quần boxer cộm lên như đỉnh núi. Anh trèo lên giường, nằm lên cơ thể nhỏ bé của Mộng Ly. 

 

Cơ thể to lớn và vạm vỡ khiến cô càng khó thở hơn, cả người như rút lại chỉ còn thấy được phần đầu lộ ra, toàn thân đều bị anh che lấp lại. Nghiêm Vũ cởi chiếc váy sườn xám ra, lộ ra cơ ngực rắn chắc và to, anh không nghĩ ngực của Mộng Ly lại to như thế, với người thấp bé và ốm yếu như cô thì làm gì có được bầu ngực tròn trĩnh và to như siêu mẫu. 

 

Nhưng không, Nghiêm Vũ đã nghĩ sai hoàn toàn, anh trầm trồ nhìn ngực cô, vẫn có chút không tin, còn nghĩ là do áo lót bó lên cơ ngực mới to và cong lên, anh luồng một tay ra phía sau cởi các nút cài áo lót ra, chiếc áo lót bậc ra bên ngoài, bầu ngực núng nính tròn trĩnh nẩy lên, quần hồng đỏ ửng, núm vú to cỡ hạt đậu đỏ, nó nảy lên và phất phơ trước mặt anh như thể đang trêu sự ngu ngốc của anh vậy. 

 

Nghiêm Vũ lắc đầu, anh liếm môi nói: “Mộng Ly, tôi không nghĩ một người ốm yếu nhỏ bé như em lại có size ngực to đến như vậy đấy.” 

 

Cô ấp úng nói: “Anh… anh đừng nói nữa, cũng đừng nhìn nữa… Nghiêm Vũ anh là đồ biến thái, đồ lưu manh.” 

 

Anh nhướn mày, gạt mồ hôi trên trán cô sang một bên, để trống một khoảng không gian để cô có thể dễ dàng thở, sau đó liền cúi người xuống mút lấy ngực của cô, đầu lưỡi ma sát với núm vú khiến cơ thể Mộng Ly như tê dại, cả người tự di chuyển lên xuống tạo thêm sự kích thích. 

 

Đầu lưỡi đẩy núm vú lên rồi lại đẩy xuống, như đang trêu đùa vậy. Một bên mút núm vú một bên dùng tay xoa xoa nắn nắn hạt đậu đỏ, anh véo núm vú cô se se như se sợi chỉ rồi kéo ra, sau lại còn búng vào vú cô khiến nó tâng lên, độ đàn hồi cực kỳ cao. 

 

Bên dưới hạ thể, âm đạo càng lúc nước chảy ra càng nhiều, cô khó khăn đưa tay xuống tự cho vào âm đạo làm như cách lúc nãy anh đã làm, tự dùng anh cho vào, gãi rồi lại đút vào và rút ra. Cô sướng đến mức cầu xin anh.

 

“Nghiêm Vũ… em muốn… em khó chịu… ưm… ah… ưm… Nghiêm Vũ làm ơn… em muốn làm tình cùng anh… bên dưới em nóng quá.” 

 

Thấy sự cầu xin thành khẩn của cô, anh tạch lưỡi cười, đúng là người phụ nữ của anh bình thường có lẽ không đẹp, nhưng lên giường làm tình nhất định phải đẹp. 

 

Nghiêm Vũ rút mút ra khỏi núm vú nhỏ đầy nước bọt của mình, anh nhìn xuống âm đạo của cô, quả thật nước đã tràn ra lên láng rồi, cánh hoa cũng đã sưng tấy vì cô tự dùng tay làm mình sướng. Vì biết đây là lần đầu của cô, anh cùng biết cô sợ đau nên đưa tay lên xoa xoa bề mặt cánh hoa bên ngoài để cô không cảm thấy đau. 

 

Sau đó kéo chiếc quần boxer xuống, côn thịt to lớn bật ra bên ngoài, nguyên một cây gậy to vươn lên mạnh mẽ trước mặt Mộng Ly, cô hoảng hốt ôm mặt ngại ngùng. 

 

Cô thầm nói: “To thật đấy… woah.” 

 

Biểu cảm của cô hiện giờ rất mắc cười, anh nhướn mày hỏi: “Sao? Muốn ăn thử không?”

 

Mộng Ly chu môi nói: “Cái thứ dữ tợn đó mà ăn được sao? Nghiêm Vũ con người anh thật biến thái mà.”

 

Anh cười lớn, cúi đầu áp sát mặt với cô, anh nhướn mày nói: “Vậy thứ vừa rồi tôi ăn và liếm của em thì sao? Cũng được đấy thôi.” 

 

Cô la lên: “Aaaa, đồ biến thái, đồ lưu manh.” 

 

Cô vung chân đạp lên ngực anh, cứ ngỡ anh sẽ ngã ra sau nhưng không, anh hoàn toàn không bị gì hết, không xê dịch chỗ nào hết, ngược lại còn nắm chặt cổ chân của cô, tỏ vẻ bí ẩn, liếm láp kẻ chân của cô.

 

Mộng Ly run người, cô vùng vẫy muốn rút chân lại nhưng không thể, đầu ngón chân rồi đến kẻ chân đều bị anh liếm sạch.

 

Nghiêm Vũ cười, anh để chân cô lên bả vai anh, vuốt ve âm đạo và đường cong cơ thể cô, anh nói: “Mộng Ly, em bây giờ không khác gì mèo hoang cả, ướt át, dơ bẩn, lấm lem, và đặc biệt là đang chảy rất nhiều nước. Mèo hoang, tôi sẽ ăn sạch em.” 

 

“Ưm… Nghiêm Vũ… ah… hức.”

 

Tiếng rên ngày càng dâm mị, cô hoàn toàn bị cuốn theo cuộc chơi, nằm trên giường một chân vắt trên cổ anh, một chân dang rộng cho anh đút gậy thịt vào trong, gậy thịt thô, to và cứng đút sâu vào hoa tâm, khẽ đung đưa liền khiến cô cảm thấy sướng đến tê người. 

 

Cả người ưỡn cong lên, ánh mắt cũng trên nên ngờ nghệch, miệng không ngừng há ra rên rỉ những từ mị dục.

 

“Ha… ha… ưm… ah… ha… ưm… sướng quá… hức… ưm… ư…”

 

“Như nào? Thích không mèo hoang?”

 

Mộng Ly bây giờ hoàn toàn chìm sâu vào cơn khoái lạc mà anh mang đến, bầu ngực đung đưa qua lại quyến rũ con mắt nhìn của Nghiêm Vũ, đôi khi bản thân lại tự lắc hông để gậy thịt đút sâu vào trong hơn. 

 

Cái lỗ nhỏ bé bị gậy thịt đâm vào, kéo ra rồi lại đâm vào sâu hơn. Cô sung sướng cả hai chân cong lên, vươn lên cao, kích thích tự véo lấy núm vú. 

 

Nghiêm Vũ toàn thân lấm lem mồ hôi do dùng sức đẩy gậy thịt vào trong, tiếng thở hồng hộc của anh càng khiến cô ham muốn hơn. Mộng Ly nâng bầu ngực lên, hơi thở cũng gấp gáp và khó khăn, dường như cô đã đạt tới đỉnh điểm. 

 

“Nghiêm Vũ… em không nhịn nữa… ưm.. em muốn… em muốn ra… Nghiêm Vũ… ah…” 

 

Anh dùng toàn bộ sức lực thúc mạnh gậy thịt to dài của mình vào trong, khiến hoa tâm bên trong bị phá vỡ, lớp màng mỏng nơi tử cung cũng rách ra. Mộng Ly đau đớn cau mày lại, cả người cô co rút lại, âm đạo liền tục mở miệng nuốt chửng gậy thịt của anh. 

 

“Mèo hoang… cùng ra đi… tôi sẽ bắn ra.” 

 

Mộng Ly rên lên một tiếng: “Ưm… ah”

 

Tinh dịch của anh hoàn toàn bắn vào trong, còn dâm thủy của cô thì tuôn ra ngoài, cả hai thứ dịch hòa trộn lại với nhau nằm gọn trong âm đạo nhỏ bé của Mộng Ly. Cánh hoa âm đạo sưng tấy và ửng đỏ, cô khó chịu đưa tay xuống gãi, nhưng đã bị Nghiêm Vũ kéo tay ra. 

 

“Đừng chạm vào, để tôi xử lý… đừng gãi, nằm yên đi,” 

 

Mộng Ly mệt mỏi, cô thở một hơi thật dài và sau đó ngất đi vì quá mệt. Còn Nghiêm Vũ thì đi lấy tuýp kem bôi lên cánh hoa, giúp nó không bị sưng và cũng không bị nhiễm trùng. 

 

Bôi kem xong, anh cất tuýp kem đi, ngồi bên mép giường nhìn cô nằm trên giường ngủ, toàn thân lấm lem chất nhờn và nhầy, Nghiêm Vũ cười, anh đứng dậy tắt đèn sau đó trèo lên giường, đắp chăn lại và ôm cô ngủ cùng mình.




____________TRUYỆN TỰ VIẾT____________

Bạn đang đọc:Niềm Kiêu Hãnh Của Nghiêm ThiếuChương 1
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.