Bạn đang đọc:Niệm Niệm Bất VọngChương 40

Hoa huyệt bị kích thích phun ra một chút chất lỏng tanh ngọt trong suốt, côn thịt nóng bỏng dựng đứng đột nhiên đánh vào cửa huyệt làm tiểu thịt hạch run rẩy một chút, nóng lên phát sưng.

Lục Diễm rút ngón tay dính đầy triều dịch ra, nhìn chằm chằm vào đôi mắt mơ màng mị sắc đầy nước, vươn đầu lưỡi ra liếm đi chất lỏng dính nhớp trên hoa huyệt, rồi hôn xuống đôi môi anh đào đang mấp máy, nhéo nơi non mềm đầy đặn trước ngực, dỗ dành người vẫn còn đang cao trào Trình Niệm Niệm.

“Anh còn dạy em cái gì?”

Tinh thần Trình Niệm Niệm phấn chấn lên, một tay cô cởi cái quần chữ Đinh (丁) đã ướt đẫm của mình ra, một tay vươn ra kéo lấy cà vạt của anh, dùng sức kéo anh lại gần thêm, gần đến mức hô hấp trong gang tấc, rồi hôn lên khoé miệng anh, sau đó lại hôn lên môi mỏng, vừa vươn đầu lưỡi vào thăm dò lặp tức bị ai đó bắt lấy, triền miên, mút vào, tay đang cầm cà vạt cũng bị nụ hôn nóng bỏng đốt cháy mất đi sức lực.

Cả người Trình Niệm Niệm vừa được buông ra đã mềm nhũn đến kỳ lạ, trượt xuống bàn làm việc, bàn tay mềm mại cầm lấy côn thịt nóng hổi đang chảy dịch, trên mặt của nó dính một chút chất lỏng không biết là ai phun ra hay là ai bắn ra dâm dịch, eo thon bị ai đó bóp chặt nâng lên, hướng cửa huyệt run rẩy đến thân dưới của anh.

Côn thịt cương cứng nảy lên trong tay cô, đáy mắt phiếm hồng nhìn hành động dâm đãng của cô: “Tự mình ăn đi”.

Cửa huyệt đã được bôi trơn hết thảy, quy đầu to lớn dán lên miệng hoa huyệt, Trình Niệm Niệm đỡ lấy vai của Lục Diễm, nuốt côn thịt vào hoa huyệt mang theo hoa dịch, thở một hơi rồi từng chút ngồi xuống.

“Anh ưm…… “

Côn thịt dường như cố tình càng ngày càng thô, một lúc sau giống là dính chặt vào, cảm giác bị căng ra khiến cô nhịn không được khóc lóc cầu anh.

“Quá lớn… Ăn không vô…”

Nhiều năm như vậy, mỗi lần ở tư thế này, Trình Niệm Niệm đều cực kỳ sợ, giống như là cơ thể sắp bị côn thịt côn thịt thô dài của anh đâm xuyên qua, nhưng Lục Diễm lại thích cô yêu kiều rên rỉ cùng khóc nức nở nhất, lúc đó anh chỉ muốn dỗ dành cô nắm lấy côn thịt của mình từng tấc từng tấc hoàn toàn đi vào cửa huyệt mấp máy, hình ảnh vừa hạ lưu lại sắc tình khiến Lục Diễm nhìn côn thịt mình không thể nhịn được trướng đến càng cứng càng thô.

“Ăn thêm một chút nữa, ngoan, Niệm Niệm lợi hại nhất.”

Anh vừa dỗ vừa hôn, chậm rãi đè cô xuống, tiểu huyệt vừa mới cao trào nên vô cùng ướt nóng, côn thịt cương cứng tách đường đi đang kép chặt ra, nóng đến da đầu Lục Diễm muốn tê dại.

Từng hạt mồ hôi to nhỏ rớt xuống quai hàm căng cứng, loại gần như tự ngược vừa đau vừa sướng này làm Lục Diễm không khỏi thở gấp, cố nén đi cảm giác tê dại bốc cháy lên tận xương cốt, anh dùng sức ấn mông cô, nghiền ép những nếp uốn trong hoa tâm, làm nguyên cây côn thịt cắm vào sâu bên trong tiểu huyệt.

“Ưm… A…”

Cảm giác phong phú đầy đặn nơi hạ thân thay thế cho cảm giác khó chịu lúc nãy, sự ngứa ngáy bên trong nội tâm cũng bị lấp đầy, tầng tầng lớp lớp đều tràn ngập cảm giác ngứa ngáy khiến Trình Niệm Niệm khó nhịn được lắc mông vòng quanh quy đầu sâu bên trong hoa huyệt, cái đỉnh trên quy đầu nóng bỏng mở ra như là muốn cắn chặt lấy tao thịt.

Ánh mắt Lục Diễm tối sầm nhìn người quyến rũ đang ngồi trên côn thịt của mình, mở miệng ra rên rỉ lúc nhẹ lúc trọng, hạ thân anh bị tao huyệt kẹp chặt hút vào hầu hạ đến sảng khoái mà hừ một tiếng, giơ tay đánh một bốp bên mông thịt tuyết trắng đang đong đưa của cô, bàn tay thủ sẵn xoa xoa cặp mông tinh tế, côn thịt dính đầy ướt càng mạnh mẽ nặng nề ra vào mật động của cô.

“A… Nhẹ chút… ưm.”

Ý thức mê ly mơ hồ, cả người mềm nhũn, hạ thân không tự chủ được vừa ngứa vừa tê dại, dường như không còn sức lực muốn ngã xuống làm cho côn thịt càng va chạm vào hoa huyệt sâu hơn.

Chịu đựng sức nóng từ hoa dịch phun ra bên trong hoa huyệt của cô, anh cắn xuống cái cằm nhỏ, liếm lên vành tai cô: “Mặt thành như thế này, còn muốn kêu nhẹ một chút?”

Eo thon của cô hướng lên eo bụng phía trước, từng cái đâm vào mang theo tàn nhẫn lấp kín hoa huyệt, cúi đầu xuống cũng có thể thấy được chất lỏng trong suốt đang ra giữa nơi giao hợp, bên tai là giọng nói mềm mại khóc lóc cầu xin khiến Lục Diễm hận không thể nhiều lần đâm xuyên hoa huyệt ướt mềm của cô.

Trình Niệm Niệm ngửa đầu, ngón tay cuộn lại véo lấy vai sau của anh, từng đợt tê mỏi mang theo sung sướng, hạ thân gần như cọ xát mà nổi lên lửa nhưng lại không ngừng róc rách chảy ra dâm dịch, tưới lên dục hoả bất diệt hoan ái giữa nơi giao hợp.

“Ư… A… A…”

Khoái cảm thấm vào trong người nảy lên không kịp chống cự, cô chìm đắm thật lâu trong dư vị cao trào, Lục Diễm híp mắt lại, côn thịt chôn sâu bị tần suất co rút lại cắn chặt hơn, mỗi một chỗ trong tiểu huyệt đều bị kích thích, mỗi một tấc côn thịt đều bị cắn chết, hoa huyệt đột nhiên dùng sức mút vào khiến ai đó gầm nhẹ bắn ra tinh dịch nóng bỏng.

Hồi phục thở dốc, Lục Diễm còn lưu lại trong cơ thể của Trình Niệm Niệm, vuốt mái tóc dài ướt đẫm mồ hôi, hôn lên khoé môi cô.

“Còn dám lén lút chạy tới vũ đoàn cùng Steven gì đó gặp mặt không?”

“Không… Không đi.”, Trình Niệm Niệm bị anh lại đâm về phía trước mà thở gấp, lấy lòng nhướn người lên liếm liếm khoé môi của anh.

Trong lòng âm thầm thì thầm, bởi vì không cẩn thận vô tình đụng phải người lúc trước đã theo đuổi cô ở nước ngoài, không biết xui xẻo sao lại bị Lục Diễm nhìn thấy, cho nên hôm nay cô vì dỗ dành cái bình dấm chua lớn mà hy sinh không ít…

Suy nghĩ phiêu tán bị cảm giác no căng trong cơ thể dần dần kéo về, cô vừa muốn quay người bỏ chạy liền bị ai đó đè lại: “Lục Diễm…” Đang muốn tìm kiếm sự thương cảm của anh thì lại trực tiếp bị anh ôm vào phòng nghỉ.

Lục Diễm ôm chặt lấy cặp mông xinh đẹp vẫn săn chắc như cũ của cô, phong bế đôi môi đỏ mọng.

“Ngoan.”

Đè cô lên trên tường làm hai chân cô chạm đất, rồi khẽ rút côn thịt vốn đã cứng ra, rũ mắt nhìn trọn vẹn cơ thể trần trụi của cô chỉ còn một đôi giày cao gót, cô chính là yêu tinh cả đời này đều khắc anh.

Bàn tay ôm lấy vuốt ve nhũ mềm đang đỏ bừng, vừa vuốt ve, vừa nghe được âm thanh mềm nhẹ của cô, khiến dục vọng dâng lên mãnh liệt, anh liền chọn góc độ mà cắm vào thật mạnh, bởi vì giày cao gót mà vách tường thịt bên trong càng thêm chặt hẹp,  thịt huyệt mềm mại ướt át co rút lại, Lục Diễm ở giữa môi răng giao triền thì thầm nói:

“Để anh thương em…”

____________KẾT TRUYỆN____________

Bạn đang đọc:Niệm Niệm Bất VọngChương 40
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.