Bạn đang đọc:[DROP] Nữ Hầu Bar Bước Chân Vào Hào MônChương 1
Cẩm Tịch Lệ, cô là một học bá ưu tú của trường đại học Thanh Thương. Nhưng cuộc sống này lại trêu đùa cô một cách tàn nhẫn, mẹ cô mất do tai nạn giao thông. Bố cô từ đó cũng chè rượu, cờ bạc. Cứ hở say xỉn lại về đánh đập cô.    Từ đó Tịch Lệ trong lòng cũng sinh ra hiềm khích. Cô bỏ nhà đi, không học hành gì nữa, nghe theo đám bạn xấu mà dấn thân vào ngành đèn đỏ.    Nhưng cô không bán thân, chỉ bán rượu cho đàn ông thôi. Cô là một trong những mỹ nữ thuộc hàng Top ngon nghẻ ở quán bar. Quán bar cô làm có tên là Royal Night. Một quán bar mở cửa lúc 9 giờ tối, và đóng cửa lúc 4 giờ sáng hôm sau.    Tịch Lệ đã làm ở đây được khoảng hơn hai tháng rồi. Trên dưới đàn ông giàu có, trêu hoa ghẹo nguyệt cô đều đã gặp qua hết rồi. Ấy thế mà tối nay cô lại gặp trúng một tên khách hàng tổ tông, tính tình ngang ngược, khí chất cao ngút trên trời.    Cô không nhịn được mà sỉ nhục hắn. Thế mà cô làm sao biết được, sau này cuộc đời của cô sẽ thay đổi vì hắn chứ.    (...)   Đúng 9 giờ. Quán bar mở cửa, ngày nào cũng giống ngày nào. Giờ này là đàn ông của cả cái đất phố nào đều nhào vào quán bar của bà chủ Khiết Nguyệt. Bà có được Cẩm Tịch Lệ nên càng được thêm giàu có, nhờ vào sự xinh đẹp, khéo ăn khéo nói của cô.    Mọi thứ đều diễn ra bình thường. Vẫn như mọi khi, cô tiếp khách, bán rượu, nói chuyện, nghe ngóng tới lui được rất nhiều chuyện trong giới giàu có trâm anh tài phiệt.    Cũng chịu khó mua vui mà nhảy nhót hát ca cho bọn đàn ông bỏ vợ trêu hoa. Đùng một cái, tổ tông nhà họ Vân lại vào quán bar chơi.    Anh hào phóng bao hết cả quán ngày hôm nay. Tay thì liên tục chia tiền ra mà nhét vào ngực mấy cỗ hầu bar khác.    Tịch Lệ thấy hắn chướng mắt liền không khỏi mà phục vụ. Chuyện xui rủi gì không biết, cô lại bị hắn nhắm trúng. Bắt Khiết Nguyệt phải bảo cô phục vụ cả đêm hôm nay.    Tịch Lệ vì thương Khiết Nguyệt cũng vội gật đầu phục vụ hắn.    “Này! Tôi không phải loại phụ nữ bán thân đâu.”    Cô nói ra suy nghĩ của mình. Hắn ngồi bên cạnh, chân đưa lên bàn bắt chéo lại với nhau, liếc nhìn cô một cái rồi quay đầu lại hôn vào má của cô gái bên cạnh.    “Thì sao? Chẳng phải cùng một loại? Đã là ở đây không bán thân? Chẳng lẽ cô bán tình yêu? Loại phụ nữ như cô, không gã đàn ông nào là không muốn có.”    Hắn nói rồi cười lớn, đưa tay vào túi quần rút ra một cọc tiền đô. Nhìn sơ chắc cũng tới cả triệu đô, không ít thì nhiều cũng sẽ là số tiền lớn.    “Không lấy.”    “Chê ít?”   “Ít hay nhiều không quan trọng, cái tôi muốn nói là tôi không phải loại phụ nữ mà anh nghĩ cứ bỏ tiền là sẽ có được.”    Nghe cô nói, hắn gật gù vài cái. Sau đó sắc mặt liền thay đổi, hắn đưa ra một luật trò chơi. Chỉ cần cô thua hắn, thì nhất định cô sẽ thuộc về hắn, còn nếu cô thắng, hắn chấp nhận không dùng tiền để chế nhạo cô.    “Được thôi, vậy bây giờ chơi một trò chơi. Thắng thua sẽ rõ, xem ai mới là nhất.”    Hắn nói rồi cười đắc ý. Cô ngồi bên cạnh không nhịn được mà căm ghét bộ mặt giả tạo đó.    “Luật trò chơi rất đơn giản, ai uống hết chai rượu này mà vẫn tỉnh thì sẽ thắng, người gục trước sẽ thua.”    “Tên khốn, anh bị điên sao?”    Cô tức giận, ném gối vào mặt hắn. Tên tổ tông nhà họ Vân này không nhẫn không tức giận ngược lại còn cười một cách chế nhạo.    “Sao? Không dám chơi? Đã là chơi thì sao phải sợ? Đây là loại rượu mạnh, không chừng một ly cũng khiến tôi gục mất.”    Tịch Lệ nghĩ đi nghĩ lại, dù gì cũng là uống hết. Cũng có thể giở trò, cô nhướng mày tỏ ý chế nhạo anh. Sau đó cả hai bắt đầu thi với nhau. Nhưng kẻ vào đời sau như cô làm sao bằng anh. Cô thì một thân nốc hết chai rượu đó, đến mặt cũng đỏ. Còn anh thì vừa uống vừa pha nước trắng vào, uống được một chút lại đổ ra sàn nhà. Cứ thế đến hết chai.    Cô ngây thơ, khi vừa nghe anh nói thi là cứ cầm mà uống hết. Đến độ chưa đến 12 giờ cô đã gục vào lòng anh.    “Huh… trợ lý Kim, mau chuẩn bị xe về thôi. Phải đưa con cừu non này về để làm thịt mới được.”    Trợ lý Kim đứng bên cạnh, vừa nghe chỉ thị liền lập tức gọi xe đến đón hắn.    (...)   Trở về nhà, anh bế cô lên phòng, liền quăng mạnh xuống giường. Không tiếc thương mà xé toạc quần áo của cô. Tịch Lệ vì độ cồn của rượu mà khó chịu không thôi. Cơ ngực nảy nở, khắp người lại nóng ran. Mắt nhắm mắt mở liền tục giãy dụa cơ thể.    “Này cừu non, em là người của tôi rồi.”    Lời anh nói ra chắc như đinh đóng cột. Như con sói hoang đói bị bỏ đói lâu ngày mà quấn quýt lấy cô. Anh xoa xoa bóp bóp bầu ngực, nhào nặn cho đến khi nhũ hoa cương lên một cách gợi dục. Gọi mời anh mút lấy, đầu lưỡi láo liên đưa ra liếm rồi lại trêu chọc chúng.    Cẩm Tịch Lệ bị anh làm đến khó chịu không thôi. Tiếp xúc thân thể với nhau, bắp đùi chân anh liên tục đưa lên ấn mạnh vào huyệt nhỏ, vừa ấn vừa xoa… cách chiếc quần lót, lại ẩm ướt đến đáng kinh ngạc.    “Ahh… ưm… chỗ đó… đừng mà… ah… ah… hức.”    Cô không nhịn được mà rên lên những âm thanh dâm đãng. Tay vòng qua cổ anh, hai chân vào bắt chéo siết lấy eo anh. Cô cũng không tự chủ được mà muốn được anh liếm láp nhiều hơn.    “Đừng, đừng trêu… đừng trêu nhũ hoa nữa.”    “Ah, ngon thật đấy. Ưm ~ lại còn rất ngọt… như có sữa chảy ra vậy. Ah… ưm ~”    Lời anh nói thì thầm bên tai cô, không nói không rằng liền đưa côn thịt ra trước mặt. Trong cơn mê, chiếc côn thịt mờ mờ ảo ảo khiến cô không khỏi sốc. Anh nhẹ nhàng kéo chiếc khe quần lót qua một bên, không cần làm nó thêm ẩm ướt, trực tiếp cho vào.    Thúc mạnh vài cái. Âm thanh sống động vang khắp nhà “Bạch Bạch Bạch.”    Đến người làm trong nhà nghe còn phải đỏ mặt.    “Ực, đau quá… đau… mạnh quá… sâu… ah ~ ah… ưm… hức.”    Càng lúc càng quá, anh kéo cô ngồi dậy, ngồi tên người anh. Còn anh thì nằm xuống, trực tiếp kéo mạnh hai bên bắp đùi chân cô ra, theo trớn cô liền trượt xuống mà côn thịt đâm mạnh vào tiểu huyệt.    Dâm thủy và dịch mật của cả hai đều cứ thế mà hòa trộn vào nhau rồi bắn ra ngoài.    Không dừng lại sớm như thế, anh để cô ngồi trong lòng, trước một tấm gương lớn. Cùng lúc đưa tay và côn thịt vào trong khuấy đảo tiểu huyệt. Cô nhìn bản thân qua tấm gương mờ ảo đó, xấu hổ đến mức chỉ biết khóc nức lên.    “Hức, đừng mà… hức… ah… sâu quá… hức.”    “Để tôi xem, cô còn dám mạnh miệng không?”   Hắn cùng cô làm tình cả một buổi tối. Cô mệt rã rời, ngất trong lòng hắn, còn hắn thì vui vẻ cười rồi cưỡng hôn cô lúc cô ngất đi.    Đến sáng hôm sau…   Ánh nắng xuyên qua khung cửa sổ, len lỏi ra tắm rèm trắng bên cửa sổ rọi thẳng vào mặt cô. Cẩm Tịch Lệ bị cơn đau nhức tối qua làm cho khó chịu đến nổi không thể lật người lại được.    Tổ tông nhà họ Vân nằm cô bên cạnh, ôm lấy cô ngủ rất ngon. Tay còn ở trên ngực cô, xoa xoa bóp bóp.    Ý thức dần khôi phục, cô mở mắt nhìn xung quanh. Bên dưới hạ thể, cảm nhận lấy chất nhờn đang chảy ra. Cô vội xoay người lại thì hắn, nằm bên cạnh ôm lấy cô.    “Tên khốn, anh buông tôi ra.”    Vì sự kích động của cô mà hắn tỉnh dậy, nhìn cô. Không nói lời nào, trực tiếp hôn lấy đôi môi màu hồng nhạt đó.    Đầu lưỡi quấn lấy đầu lưỡi. Trao đổi nước bọt cho nhau, hắn tiến sâu, bên ngoài lại liên tục mút lấy môi mà cắn lấy cắn để.    Cô dùng hết sức để đẩy hắn ra. Hắn nghiêng đầu nói.    “Hung hăng như vậy làm gì? Là người của tôi thì nên biết phép tắc một chút.”    “Điên, ai là người của anh? Ai cho anh hôn tôi, tôi hận chết anh.”    “Đã làm tình với nhau, không phải người của tôi thì là người của chó chăng?”    “Anh lừa tôi, tên khốn.”    “Này! Tôi có tên, đừng có khốn này khốn nọ.”    “Tên? Tên của anh chính là cô hồn âm binh đấy.”    “Còn mạnh miệng? Ba mẹ sinh tôi ra đặt cái tôi vô cùng đẹp nhé, âm binh cô hồn? Không thấy nó xấu sao?”   “Tên gì? Xem xem có đẹp không.”    “Vân Đình Khanh.”   Anh nói xong cô liền cười phá lên.   “Tên xấu như quỷ, không bằng tên tôi. Cút đi chỗ khác đi đồ khốn.”    Anh bị màng cười nhạo đó làm cho mặt tối sầm lại.    “Nói xem cô tên gì? Xem có đẹp không, cười con khỉ.”   “Cẩm Tịch Lệ, lại bảo không đẹp? Đồ mặt lợn.”    Cô đá anh lăn xuống giường, bản thân lại chuồn bằng cách kéo chăn về phần mình. Quấn quanh người rồi đi thẳng vào nhà vệ sinh. Anh bên ngoài bị chọc giận đến độ xị mặt lại.
Bạn đang đọc:[DROP] Nữ Hầu Bar Bước Chân Vào Hào MônChương 1
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.