Bạn đang đọc:[DROP] Nữ Hầu Bar Bước Chân Vào Hào MônChương 3
Tầm khoảng 1 giờ đêm đó, Đình Khanh không yên phận ở nhà mà lại chạy đến Royal Night. Anh không chọn phòng VIP, mà ngồi luôn ở bên ngoài. Ánh mắt dán chặt vào người của Tịch lệ.    Cô có chút khó chịu mà đi tới chỗ của anh. Ghé bên tai thì thầm nói: “Đừng có nhìn tôi mãi như thế, anh làm tôi cảm thấy như tôi đang nợ anh cả mớ tiền đấy.”    Đình Khanh mơ hồ nhìn cô và đáp: “Chẳng phải cô đang nợ tôi sao? Nợ tiền của chiếc đầm lúc nãy.”    “Tên khốn. Tôi đã bảo tôi không lấy rồi mà.”    Cô tức giận nói, sắc mặt vô cùng khó coi. Anh nhởn nhơ ngồi đó cười, vì chọc giận được cô.    Tịch Lệ cũng không muốn đôi co vài câu với anh làm gì. Cô trở lại với công việc. Trong lúc làm việc, thiếu gia nhà họ Đàm nhắm trúng cô. Hắn muốn cô phục vụ hắn, nhưng đáng tiếc… từ sớm Đình Khanh đã bỏ ra một bộn tiền để thầu cô về.    Cẩm Tịch Lệ chẳng khác gì một miếng thịt thượng hạng được bày bán ở trung tâm thương mại sầm uất hết. Khiết Nguyệt khó xử mà bị giằng co bởi thiếu gia nhà họ Vân và Đàm.    Nếu có đắc tội, cô cũng chẳng muốn đắc tội với nhà họ Đàm. Vì dù gì nhà họ Đàm vẫn giàu có hơn… hắn cũng là khách hàng quen ở đây, căn bản Vân Đình Khanh không đấu lại.    Khiết Nguyệt kéo Tịch Lệ ra phía sau thủ thỉ vài câu với cô: “Lệ Lệ… thiếu gia nhà họ Đàm muốn cậu phục vụ… nhưng tớ đã nhận tiền của Vân Đình Khanh rồi. Giờ phải làm sao?”   “Cậu điên sao? Vì tiền mà bán bạn hả?”    “Tớ đáng chết, ham tiền mà ra đây… tớ không dám đắc tôi với Đàm Kiêu đâu.” Khiết Nguyệt vừa nói vừa mếu máo nắm lấy tay cô.    Tịch Lệ cũng không biết phải làm sao. Cô đành chạy một lần hai bên vậy. Khiết Nguyệt vui vẻ chạy ra tiếp đón Đàm Kiêu, một tay nhận tiền một tay đẩy người về phía trước.    Nội tâm của Lệ Lệ lúc này: “Tớ sẽ đánh chết cậu sau khi xong vụ này, Khiết Nguyệt tớ hận cậu.”    Cô lườm liếc Nguyệt Nguyệt một cái rồi vui vẻ niềm nở nói chuyện với Đàm Kiêu. Hắn đắc nhìn về phía của Đình Khanh. Với một người kiêu ngạo, tính tình ngang bướng thì làm sao chịu thua được. Anh vẫn hơn hắn một tầng vì anh đã qua đêm cùng cô còn hắn thì chưa.    “Bổn thiếu gia đây sẽ đợi sau khi cô làm việc xong mà tính sổ.”    Mọi hành động cử chỉ của cô đều nằm trong tầm mắt của anh. Để mà nói thì không khác gì chiếc camera giám sát cả. Được một lúc thì cô biến mất khỏi tầm mắt của anh.    Vụt qua một lúc lại không thấy đâu, cũng chả thấy Đàm Kiêu. Anh khó chịu mà đứng dậy đi tìm cô. Nói là tìm thì cũng chẳng dễ, ở đây biết bao nhiêu cái phòng VIP rồi lại SVIP chứ.    Còn về Tịch Lệ, cô bị Đàm Kiêu kéo vào một căn phòng trống ở trên tầng 2. Căn phòng cuối cùng của dãy. Hắn vui vẻ liên tục mời cô uống rượu rồi lại luyên thuyên mồm miệng khoe sự giàu sang. Cô ngồi đó nghe đến phát ngán.    Hắn vẫn luôn miệng nói, tay thì lại bỏ một viên thuốc màu trắng vào ly rượu, còn dụ cô chơi nối từ với hắn. Đợi đến khi viên thuốc tan lại bắt cô uống, được một ly rồi lại thêm một ly.    Phút chốc, đầu óc cô xoay vòng, mọi thứ xung quanh đều trở nên mờ ảo và nhòe đi. Đàm Kiêu nhẹ đưa tay vuốt ve cơ thể cô, tay hắn từ trên gò má trượt xuống khe ngực… rồi trượt thẳng xuống tiểu huyệt.    Xoa xoa rồi lại bóp bóp. Bàn tay của hắn mê mẩn cái cảm giác được chạm vào này. Hắn cúi đầu hôn vào hai bên bầu ngực của cô, còn trêu chọc nhũ hoa của Tịch Lệ.    Cả người cô nóng ran, chỉ muốn kháng cự lại sự đụng chạm da thịt này nhưng lại chẳng thể. Đột nhiên có một tiếng động lớn.    CHOẢNG.   Hình ảnh phía trước vô cùng mờ nhạt, nhưng vẫn đủ nhìn ra đó là hình bóng của Đình Khanh. Nội tâm của Tịch Lệ lúc đó: “Sao anh ta lại ở đây chứ?”    “Thằng khốn, đây là người của tao.”    “Người nào của mày?”   “Nực cười thật đó Đàm thiếu gia, gu của mày xuống như thế sao? Tao nhớ không lầm thì mẫu người phụ nữ của mày là lớn tuổi hơn mà, sao vậy? Gu mày là mấy con nhỏ giàu có minh tinh mà. Thằng khốn, cút.”   Đàm Kiêu cũng không muốn làm lớn chuyện, nếu bị ai đó quay lại thì sẽ ảnh hưởng đến hình ảnh của hắn. Thù này Đàm Kiêu nhất định sẽ trả. Hắn tức giận mà bỏ đi. Bên trong phòng chỉ còn lại Đình Khanh và cô.   "Cô lại nợ tôi rồi Cẩm Tịch Lệ."    Anh đỡ cô dậy, choàng áo qua người cô rồi lại bế cô lên. Khiết Nguyệt đứng bên ngoài cũng hoảng hốt, đợi khi anh đẩy cửa bế cô đi ra. Khiết Nguyệt còn tưởng anh sẽ đưa Lệ Lệ cho cô. Nhưng không, mặt anh lạnh như băng khi bước ra khỏi phòng. Còn không quên nói với Khiết Nguyệt.   "Lần sau cô còn dám để Tịch Lệ phục vụ ai khác ngoài Vân Đình Khanh này ra thì hôm đó chuẩn bị dẹp quán đi."    Nói xong anh bế cô mà bỏ đi. Mấy gả nam nhân bên ngoài nhìn anh bế kiều nữ của bọn hắn, liền không khỏi thất vọng.    (...)   Về tới nhà, anh quăng cô lên giường. Nhìn cô quằng quại trong việc áp chế lại xuân dược mà không khỏi chán chê.    "Đừng vùng vẫy nữa, tốn công sức thôi. Sao lại uống như điên vậy? Không sợ nó bắt rồi đem đi bán à?"   "Câm miệng."   "Aizz, còn bướng được. Vậy thì để tôi dạy cô cách phục vụ bọn nam nhân giàu có."    Anh đè lên người cô. Cắn mạnh vào ngực cô, vừa cắn vừa mút đến khi da thịt chỗ đó đỏ lên và lưu lại dấu vết.    Trườn xuống bên dưới xoa bóp vòng eo nuột nà của Lệ Lệ. Chân vòng qua siết chặt lấy người của anh.    "Đình Khanh… làm ơn… giúp tôi."    Cô van xin anh, lời cô nói ra anh đều nghe thấy hết. Nhưng mỗi tội là chọc nhầm thiếu gia nhà họ Vân lại thích hay hỏi lại nhiều lần.   "Cô nói gì? Tôi không nghe rõ, nói lại lần nữa xem."    Tịch Lệ không đủ tỉnh táo để nói lại, cô trực tiếp nắm cổ áo anh kéo lên mà hôn vào môi anh. Đôi môi mỏng của cô quấn lấy môi của anh. Đầu lưỡi luồn lách vào trong mà liếm lấy khoang miệng của anh.    Anh chẳng yên phận mà đưa tay xuống dưới, luồn qua khe của quần lót đưa vào trong tiểu huyệt. Chọt vào lại rút ra, khiến cô khó chịu mà siết chặt hai bên chân lại với nhau. Ngón tay anh bị kẹt bên trong lại thêm hưng phấn khuấy đảo.    "Ah… ah… ~ ưm… hức…"    Những âm thanh dâm dục lại vang khắp nhà.    "Đừng làm ồn… sẽ có người nghe thấy. Ngoan ngoãn nhỏ giọng một chút."    "Không… không được… ưm… ah… chỗ đó… ngứa quá."    Không biết là chỗ nào. Anh đành đút côn thịt to và nóng hổi vào bên trong. Chưa đủ sâu liền tách rộng hai bên chân cô ra và để lên vai. Thúc mạnh vào trong liên tục, Tịch Lệ nhịn không nổi mà cũng chảy ra dâm thủy. Anh được trướng mà cũng xuất ra tinh dịch đặc màu trắng đục.    "Bảo bối, ngoan."    "Nóng quá."    Tuy có mở điều hòa, nhưng nhiệt độ của cả hai lại rất cao. Mồ hôi chảy ra ướt đẫm khắp người. Chăn gối đều bị ẩm ướt.    Đến tận 2 giờ sáng, cả hai mệt rã rời mà ngủ thiếp đi. Cô ôm lấy anh, anh ôm lấy cô. Trên chiếc giường rộng lớn… hai cơ thể trần như nhộng, quấn quýt ôm lấy nhau. Một đêm bẫy tình của hai người đàn ông và một nữ hầu bar.
Bạn đang đọc:[DROP] Nữ Hầu Bar Bước Chân Vào Hào MônChương 3
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.