Bạn đang đọc:Nuông Chiều Nữ Chính Trong Tiểu Thuyết Ngược VănChương 24

Trình Diễm từ phía sau dịch lại gần Hòa Vi, “Vi Vi, anh ta không làm gì em chứ?”

 

Hòa Vi lắc đầu.

 

Trình Diễm: “Em không phải bạn gái Yến Thần sao, nói tên anh ta ra là cũng không có ai dám động đến em .”

 

Hòa Vi giải thích: “Em không nghĩ để người khác biết em là bạn gái anh ấy.”

 

Vốn dĩ đây không phải mối quan hệ bình đẳng, nếu nói ra, ở trong mắt người ngoài, so với bị bao dưỡng không khác nhau là mấy.

 

Cô không muốn nói ra mối quan hệ giữa cô và Yến Thần, như vậy về sau cho dù có chia tay, cũng coi như không để lại một quá khứ đen tối.

 

Hòa Vi vì lâu dài mà suy nghĩ.

 

Trình Diễm hiểu rõ, “Sợ truyền thông viết loạn?”

 

Hòa Vi gật gật đầu.

 

Trình Diễm lại cùng cô nói chuyện phiếm vài câu.

 

Đêm đã khuya, Bất Dạ Thành này so với ban ngày còn náo nhiệt hơn.

 

Hòa Vi lúc này mới dám thả lỏng , đến giờ mới cảm giác được bàn chân trái cùng mắt cá chân đều có chút đau.

 

Vừa rồi lúc cô tháo giày cao gót không lưu ý, hình như tất da chân cũng rách, tuy mặt đất bằng phẳng, nhưng cũng không tránh được sẽ có mấy hòn đá nhỏ, đi chân trần dẫm lên liền đau không chịu được.

 

Đặc biệt là da thịt Hòa Vi lại non mịn.

 

Cô đoán gan bàn chân hẳn là bị rách, mắt cá chân hình như cũng trật rồi, lúc này toàn bộ cẳng chân bên trái đều vô cùng đau đớn.

 

Hòa Vi cắn chặt răng, sau đó quay đầu: “Yến tổng…”

 

Người đàn ông ứng một tiếng: “Ừ.”

 

Xe đã tiến vào tiểu khu nhà Hòa Vi.

 

Hòa Vi giơ tay chỉ căn hộ đang sáng đèn phía trước, “Dừng ở nơi đó đi.” 

 

Yến Hoài đưa mắt nhìn theo hướng ngón tay cô.

 

Trên cửa kính trong suốt dán hai chữ màu đỏ “Phòng khám”, dựa vào ánh sáng bên trong, loáng thoáng có thể nhìn thấy bên trong có người đi lại.

 

Yến Hoài lái xe qua, dừng lại, sau đó quay đầu nhìn Hòa Vi: “Làm sao vậy?”

 

“Chân đau.”

 

Hòa Vi lại một lần nữa đi giày cao gót vào, mở cửa xuống xe, kéo bước chân đi về hướng phòng khám.

 

Cô không dám dùng sức lên chân trái, cho nên bước đi cực kỳ chậm rãi.

 

Yến Hoài chuyển tầm mắt, một lúc lâu, anh cởi bỏ đai an toàn, “Tôi đi xem.”

 

Anh là nói với Trình Diễm.

 

Trình Diễm “Ai” một tiếng, “Buông của cậu là ý này sao?”

 

Yến Hoài kéo kéo khóe môi, không đáp.

 

Anh buông tha một lần.

 

Không có lần thứ hai.

 

Lòng bàn chân Hòa Vi quả nhiên bị rách.

 

Chân phải may mà không sao, lòng bàn chân trái có mấy cái miệng vết thương, mắt cá chân cũng sưng to.

 

Dì ở phòng khám dùng cồn rửa sạch miệng vết thương cho cô, “Cô làm sao mà bị như thế này ?”

 

Khi miệng vết thương dính cồn, liền đau như bị kim châm, Hòa Vi chịu không nổi, nắm chặt ga trải giường dưới mông, chân không tự giác mà rút trở về.

 

Dì dùng lực nắm chặt chân cô, “Đừng lộn xộn.”

 

Nắm chặt tới mức Hòa Vi chảy cả nước mắt.

 

“Tối muộn rồi, đi giày cao gót để hẹn hò sao?”

 

“Có một bữa tiệc.”

 

Kỳ thật Hòa Vi không có thói quen đi giày cao gót, nhưng mà đối với ngành giải trí này, lại không thể không thành thói quen.

 

Huống chi trong trường hợp ngày hôm nay, nếu cô mang giày đế bằng, thì tám chín phần mười sẽ bị mấy nhà đầu tư cho rằng cô làm cho có lệ.

 

Coi như luyện tập trước, Hòa Vi dứt khoát liền mang giày cao gót.

 

Dì cũng biết là cô làm việc trong giới giải trí, thở dài, cầm thuốc mỡ bôi giúp cô, “Mấy ngày nay không được mang giày cao gót, tốt nhất là đi loại giày đế bằng mà mềm chút, cũng không được đi bộ quá nhiều.”

 

Hòa Vi gật đầu.

 

Trong khi dì bôi thuốc mỡ cho cô, phía sau liền có tiếng mở cửa.

 

Dì tưởng là người tới xem bệnh mua thuốc, đầu cũng không quay nói: “Chờ một lát , lập tức tới liền.”

 

Hòa Vi cũng không chú ý, thẳng đến khi tiếng bước chân trầm ổn truyền đến, cô mới nâng mắt nhìn.

 

Đối diện là một khuôn mặt quen thuộc lại tinh xảo quá mức.

 

Hòa Vi hướng về phía anh gật gật đầu, sau đó lại thu hồi tầm mắt.

 

Yến Hoài đóng cửa lại, đi tới, tiện tay kéo ghế dựa ngồi xuống.

 

Dì liếc mắt nhìn anh, đôi mắt rõ ràng sáng hơn một chút, “Bạn trai à?”

 

Hòa Vi vội mở miệng giải thích: “Không phải.”

 

Cô nóng lòng phủi sạch quan hệ với Yến Hoài, “Anh ấy là anh trai của bạn trai cháu.”

 

Sắc mặt Yến Hoài trở nên lạnh lùng.

 

“À, là vậy sao…”

 

May mà dì cũng không phải người nhiều chuyện, liền cúi đầu tiếp tục bôi thuốc cho Hòa Vi.

 

Tầm mắt Yến Hoài dừng tại chân của cô.

 

Làn da Hòa Vi trắng nõn mịn màng, hai chân cũng như thế, có thể là bởi vì đau, ngón chân cô hơi cuộn lại, đầu ngón chân hồng hồng, như là từng cánh hoa đào.

 

Ánh mắt Yến Hoài u ám.

 

Thuốc bôi xong rất nhanh, dì đứng dậy, “Hai người chờ một lát, tôi đi lấy thêm thuốc, nhân tiện viết mấy điều cần chú ý.”

 

Hòa Vi cười nói, “Cảm ơn dì.”

 

Dì xoay người mở cửa đi ra ngoài.

 

Trong phòng trở nên yên tĩnh, Hòa Vi đưa mắt nhìn một vòng, nửa phút sau, cô mới nhẹ giọng nói lời cảm ơn: “Hôm nay cảm ơn Yến tổng.”

 

Yến Hoài ngồi ở mép giường của cô.

 

Khoảng cách giữa hai người không xa không gần, cô có thể ngửi được mùi thuốc lá nhàn nhạt trên người anh, Hòa Vi cảm thấy mình không thể có tật giật mình, vì thế giương mắt, ra vẻ bình tĩnh mà nhìn về phía anh.

 

Người đàn ông rũ lông mi vài giây, thời điểm nâng mắt nhìn cô, khóe miệng hơi cong lên cười như không cười, anh hỏi: “Cảm ơn như thế nào?”

 

Bạn đang đọc:Nuông Chiều Nữ Chính Trong Tiểu Thuyết Ngược VănChương 24
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.