Bạn đang đọc:Tôi trở thành vợ của nam chính - Tiểu thuyếtChương 4

< DỊCH BỞI LỌ LEM HANGUL - UPLOAD TẠI TRUYENGIHOT.NET >

Đi một quãng đường dài từ dinh thự Green đến dinh thư Heilon của Abel, tôi, người đã đi một quãng đường dài như vậy, cuối cùng cũng được ngủ một giấc ngon lành . Hai ngày sau sự cố đó, và gặp Abel và Jeron lần đầu tiên, tôi đã hoàn toàn hồi phục sau tình trạng kiệt sức của mình. 

Thật trùng hợp, hoặc có thể không, lúc tôi thức dậy, Abel cho gọi tôi. 

“Nhóc con, cơ hội của ngươi đây . Đã đến lúc để chứng minh lời ngươi nói rồi đấy . Tất nhiên là ngươi không nói dối ta phải không ? ” 

Vào buổi sáng sớm, khi những tia nắng chiếu qua những tấm kính mờ tạo nhiều màu sắc, ở phía bên hành lang, tôi thấy Abel đang trừng mắt nhìn tôi với vẻ ngoài trịch trượng. Người đàn ông này dường như không ngủ chút nào. Ngay khi nhìn thấy tôi, anh ta đã xưng hô với tôi một cách ngạo mạn, mặc dù trái ngược với thâm tâm , tôi chắc chắn rằng hàng ngàn phụ nữ sẽ phải lòng ngay khi nghe thấy cái giọng nói ấy . Chỉ là … thật không may, họ không phải mục tiêu. Sự chán ghét đó nhắm vào tôi. 

Tuy nhiên, mặc dù Abel là một nhân vật do tự tay tôi viết ra, những lời nói của anh không ảnh hưởng gì đến tôi cả . Hơn nữa, tôi càng quan sát thì càng nhận thấy rằng ngoại trừ cái khuôn mặt đó thì chẳng có gì  đáng để mắt cả . Đặc biệt là cái tính cách  … à mà tại sao mình lại tạo ra một người đàn ông như này vậy ?

Gần như không thể kìm được cái ngáp của mình, tôi thốt ra một lời . "Tôi hiểu rồi."

Cơ thể của Fiona vẫn còn nhỏ. Nên có thể nói là giờ dậy vẫn sớm dù đã ngủ đủ giấc, cô vẫn còn khá yếu . Dù sao ở đây ai mới là người cần ngủ cơ ?

Tôi liếc nhanh về phía Abel bằng một cái nhìn khinh thường trước khi nhìn xuống chân mình. Mặt trời vừa mới mọc đã phát ra tia nắng ấm chiếu qua những tấm kính. Tôi bước vào chỗ sàn nhà gạch kim cương nắng chiếu tỏa sáng . Dù đẹp đẽ đến mức nào , dù không có nhìn lên trên, người ta cũng có thể biết được tòa nhà được trang hoàng lộng lẫy và trang nhã đến mức nào: mọi thứ đều có chất lượng cao nhất, kể cả sàn nhà .

Thấy tôi không có tí gì mệt mỏi hay lo sợ cả, Abel bật cười. "Nhóc không sợ sao?"

Nghe giọng điệu chế giễu của ngài ta, tôi hờ hững đáp lại. "Ngay cả vậy ,  nếu sợ hãi thì có ích gì ?"

Thành thật mà nói, tôi không lo lắng chút nào. Ý tôi là, mặc dù tôi đã từng sống trong thời đại văn minh khoa học, thế kỷ 21 , nơi có lối sống thoải mái và thuận tiện nhất, và rồi giờ bị ném bay vào thế giới kỳ quái thời Trung cổ này, tôi biết trước tương lai của Fiona. Nhờ kiến thức đó, nằm trong tay tôi, là con át chủ bài của tôi. Mặc dù không có công nghệ hay internet, tôi cũng đã có một thứ mà không một ai trên thế giới này biết được . Vì tôi là tác giả, cũng có nghĩa là tôi có khả năng điều  khiển thế giới sang một hướng hoàn toàn khác với kết cục ban đầu  .


 

< DỊCH BỞI LỌ LEM HANGUL - UPLOAD TẠI TRUYENGIHOT.NET >

Nếu tôi mà sợ… thì, xét với  tình hình hiện tại , điều đó hoàn toàn là bất khả thi.

“Nói cho nhóc biết , đúng là ta sẽ đi với nhóc . Nhưng ta không có nghĩa vụ phải bảo vệ nhóc biết chưa. Ta không có trách nhiệm gì nếu nhóc chết . Nhóc hiểu chứ ? Có nghĩa là nhóc có thể bỏ mạng ở đấy đấy . ” 

Đôi mắt Abel lóe lên tia sáng chập chờn , có vẻ như không quan tâm, nhưng tôi có thể nhận ra trong lời nói đó ẩn sâu bên trong  là sự mỉa mai và chế giễu . Ngài ta thực sự muốn thấy  tôi sợ hay sao? Trong tâm trí tôi, ngài ta như một con hổ đang cười nhạo con mồi khi bị con thú khác tóm gọn, nhưng không giúp đỡ gì cả. 

Tôi vẫn còn là một đứa trẻ, ngài ấy nghiêm túc đến mức không thể nói chuyện tử tế với một đứa trẻ nhỏ sao? 

“Không sao đâu . Tôi không sợ chết ”. Tôi bình tĩnh đáp. Cuối cùng tôi cũng nhìn Abel, và mắt chúng tôi chạm nhau. Tôi nhìn thẳng vào tròng mắt xanh sâu thẳm của ngài ấy, không thiếu đi sự phản chiếu mà nụ cười trên môi đang nở ra.

Thành thật mà nói, những gì tôi nói không phải là xạo. Tôi thực sự có ý đó. Hơn nữa, làm sao tôi có thể sợ hãi được, khi tôi đã biết chuyện này rồi cũng sẽ đến . Tôi biết rằng cái chết có thể sẽ đến sớm với tôi , nhưng đó cũng là cơ hội để tôi thay đổi số phận. Tôi đến, một mình, và bất chấp điều đó, ngay từ đầu tôi chưa bao giờ mong sẽ được ai bảo vệ.

Thực tế, điều tồi tệ hơn cả cái chết đối với tôi, là một khoảng trống hy vọng trong tương lai. Nói chính xác là theo mạch truyện của cuốn tiểu thuyết gốc. Không hy vọng, không ước mơ, một cuộc sống vô nghĩa. Ngay cả cái chết còn tốt hơn . Vì vậy, tất nhiên, tôi sẽ không sợ .


 

< DỊCH BỞI LỌ LEM HANGUL - UPLOAD TẠI TRUYENGIHOT.NET >

Chà, mặc dù tôi không có ý định ra chiến trường  để bị xé xác bởi những con quái vật đó, tôi thà giữ tính ngay thẳng vĩnh viễn còn hơn là để làm thức ăn trên đĩa bạc cho chúng . Nhưng nếu số phận của tôi kết thúc bằng cái kết tàn nhẫn như nguyên tác, thì thà chết luôn bây giờ  đi còn hơn. Thà làm như vậy để tâm hồn mình không bị dằn vặt trong đau khổ còn hơn đúng không? 

Ngoài ra, xét về mặt tích cực thì tôi biết trước được tương lai cũng là một lợi thế vì tôi sẽ không phải sợ hãi trước hiện thực. Đúng vậy, có gì có thể tệ hơn khi phải trải qua một tuổi thơ đáng thương như vậy, sống một cuộc sống  khốn khó như vậy, rồi lại phải gặp một kết cục khủng khiếp như vậy?

Tôi nghĩ về những gì mà Fiona đã phải trải qua trong cuộc đời của cô ấy một lúc . Bất Mỗi lần nhờ lại , tôi đều cảm thấy thổn thức nỗi đau trong lòng . Tại sao tôi, mà không phải là người khác, lại phải sở hữu cơ thể của Fiona trong thế giới này cơ chứ - thế giớ mà do chính tôi tạo ra ? Thậm chí không phải nữ chính - tôi không mong được trở thành cô ấy, nhưng, có thể là ai và  ngoại trừ Fiona mà . Một nhân vật phụ bình thường sẽ tốt hơn gấp mười lần. Tôi thở dài khi nghĩ về điều đó.

“….”

Đang chìm trong những dòng suy nghĩ lẫn lộn, tôi nhận ra xung quanh mình là khoảng không tĩnh lặng. Không chỉ Abel mà cả Jeron cũng nhìn tôi với ánh mắt kỳ lạ.

“S , sao?  Sao mấy người lại nhìn chằm chằm tôi vậy? Có gì  dính trên mặt tôi à ? ” Tôi lắp bắp, bối rối và hơi cảm thấy họ đang nhìn tôi với ánh mắt thương hại.

< DỊCH BỞI LỌ LEM HANGUL - UPLOAD TẠI TRUYENGIHOT.NET >

Đột nhiên Abel đặt tay nhẹ nhàng lên đầu tôi. "Ta hiểu rồi. xin lỗi nhóc ”

"Hở?" Tôi giật mình nhìn lên trước lời nói đột ngột.

“Cá nhân ta, luôn cảm thấy thú vị khi thấy ai đó phải vật lộn để sống. Ý chí của họ bị dập tắt bởi những lời nói của ta , như ngọn lửa đang trong gió. Nhưng nhóc … phản ứng của nhóc , thật nhàm chán. Hừm, ta cứ nghĩ nhóc sẽ mua vui cho ta nhưng giờ ta không vui chút nào .. ”

Abel vỗ đầu tôi khi nói những lời kỳ lạ đó. Thật khó hiểu mà khi nói chuyện với một nhân vật như anh ta !

“….”

Sau khi nghe lời nói đó, tôi có thể nghe thấy tiếng thở dài của Jeron phát ra từ phía sau . Tôi mủi lòng. Cảm xúc của tôi cũng giống như Jeron. Người đàn ông này… thực sự, chỉ coi mọi thứ như một món đồ  chơi, và lúc nào cũng chiễm ngồi chiễm trệ phía trên. Albel  có mọi thứ, địa vị, quyền lực, tài sản.

Tôi hít sâu và nhìn qua phía cửa sổ. Đại dương xanh ngắt không một gợn mây, những ngọn tháp phía xa cong vút như đang vẽ thủy triều trên bầu trời. Cảm xúc lẫn lộn , sự nhẹ nhõm  xen lẫn sự cam chịu vẫn còn lắng đọng trong lòng tôi.

Tại sao một người với tính cách như thế này lại tồn tại trên thế gian này ?

Đợi chút… nghĩ lại thì , đây là thế giới tiểu thuyết mà tôi đã tự tay viết ra. Điều đó không có nghĩa là tôi đã góp phần tạo ra con người nơi này?

…… Chết tiệt.

< DỊCH BỞI LỌ LEM HANGUL - UPLOAD TẠI TRUYENGIHOT.NET >

***

DING! DING! DING!

Tương lai của tôi ngày càng tăm tối hơn phải không? Lúc tôi đến bức tường thành thứ hai, cùng với Abel, một tiếng chuông lớn vang lên. Tiếng vọng của nó có dù đang cách xa nghìn km vẫn nghe thấy  , để thông báo cho những chiến sĩ  chuẩn bị. Đó là một thông báo, và cũng là một cảnh báo. Rằng những con quái vật đang đến.

"…… Đùa nhau à." 

Tôi lỡ miệng nói nhỏ vì quá sốc và kiệt sức , trước khi tôi có thể rút lại những lời đó. Thật không may, tôi nhận ra , mình  không có thời gian để nghỉ ngơi và giải lao sau chặng đường dài đầy chông gai đến bức tường thành thứ hai này . 

Abel cười gian xảo . Nụ cười hoàn toàn xấu xa. Trong khoảnh khắc , tôi không ngờ lại có người có thể độc ác  như vậy. Nhưng… ngài ấy dường như đang… vui ? 

Nghiêm túc mà nói, biểu hiện đó không phù hợp với hoàn cảnh bây giờ chút nào .Những con quái vật đang ở trong đó , vậy mà… ngài ta vẫn còn thời gian để cười như vậy sao ? Tình cảnh như này mà ngài ta vẫn còn coi nhẹ như một trò chơi sao ?

“Ngươi không nghĩ đây là thời điểm hoàn hảo à ? Đã đến lúc rồi đó nhóc . ” Trái ngược với nét mặt khiến tôi vô cùng khó chịu, Abel tiếp tục với giọng điệu ngăn gọn  . 

"Hãy chứng minh giá trị của bản thân mình cho ta xem đi ."

Tôi hiểu rồi… vậy kế hoạch của ngài  ta từ trước đến nay là ném tôi vào giữa vũng quái vật đang tàn phá ngay bây giờ sao? Những sinh vật ghê rợn với khuôn mặt quái vật. Bất cứ ai cũng sẽ rùng mình khi nghe đến chúng, và  xỉu ngay khi nhìn thấy chúng. Huống chi, người đàn ông này thực sự muốn ném tôi vào đó , không đành lòng chờ đợi. Trong mắt Abel,  tôi như thể là một con cừu hiến tế, một món khai vị để xoa dịu cơn đói ngày càng tăng của chúng và khiến lũ quái vật đó ngừng hoành hành một thời gian . 

Được rồi . Tôi đã chấp nhận thử thách. Tôi chắc chắn sẽ không thua.

May mắn thay, giống như hầu hết các pháp sư trong tiểu thuyết giả tưởng, trong thế giới này, các pháp sư chỉ cần tấn công những con quái vật từ xa ,  tạo ra những đòn chí mạng. Do đó, thật nhẹ nhõm khi biết rằng chúng tôi không cần phải ra tận tiền tuyến chiến trường , nơi những con thú đang tụ tập ngăn chặn cuộc tấn công của chúng tôi .

Tôi nên làm gì để chứng minh mình có ích với ngài ấy đây ?

Vì đây là lần đầu tiên tôi đến chiến trường , nên ít nhất tôi phải hình dung ra phạm vi nơi này  trông như thế nào. Nếu không biết bản đồ địa hình, thật khó để định hướng. Điều này, tôi đã mô tả nơi đây bằng một vài câu , nhưng khi tận mắt chứng kiến ​​thì lại khác. Vì vậy, tôi nghĩ tốt nhất là nên đi tới đỉnh trên của lớp đá vôi phủ đầy bụi, để bản thân có thể nhìn rõ hơn về khung cảnh nơi đây . 

Từ khung cảnh xung quanh, tôi quan sát xem đâu sẽ là phương pháp tốt nhất có thể để thực thi , và đã thấy một cầu thang trông mộc mạc có thể dẫn tới nơi đỉnh của tường thành .

“Abel, tôi sẽ đi lên đỉnh tường. Ở đấy tôi có thể quan sát rộng và tốt hơn. ”

Cố gắng đi  nhanh nhất có thể vì  tôi vẫn còn là một đứa trẻ nên thực sự rất mệt mỏi. Mặc dù vậy, tôi buộc đôi chân nhỏ bé ngắn ngủi của mình phải bắt kịp tốc độ và leo lên những bậc thang khổng lồ mà cảm giác như thể sẽ đổ sụp bất cứ lúc nào . Không ai sẵn sàng ra đây để bảo trì chúng. Những bậc cầu thang dường như vô hạn, ngay sau đó, tôi bắt đầu thở dốc.

Sau lưng tôi, Abel theo sau, không thốt lên lời than phiền. Cứ thế xuất hiện, ngài ta để mắt đến tôi. Rốt cuộc, cần gì phải tốn hơi làm như vậy - mặc dù đối với ngài ấy cũng không tốn sức mấy , đi theo tôi và không bỏ đi ?

“Haahh ..” Tôi hít một hơi lớn không khí mát lạnh ngay khi lên đến đỉnh tường thành . Ở độ cao này, không khí khá loãng; sạch sẽ và sắc nét, và làm cho hơi khó thở. 

Lấy lại sức , tôi nhìn xuống trận địa sau khi ổn định bản thân.

Có rất nhiều quái vật trong chiến trường. Một số trong số chúng là những con quái vật to gấp mấy lần kích thước của một người trưởng thành. Tôi thấy một số binh sĩ giết những con quái vật đó bằng một thanh gươm, và những người khác cầm đuốc và đốt những con quái vật bằng lửa để ngăn cản nó sống lại . Ra đó là lý do tại sao tôi lại ngửi thấy mùi hôi thối . Sau đó, có một thứ gì đó màu đỏ bay trong không khí đập vào mắt tôi. 

Cái thứ màu đỏ bay trong không khí đó là cái quái gì vậy? Tôi lẩm bẩm khi nhìn thấy.

Tuy nhiên, những tiếng la hét và những tiếng khàn khàn cầu cứu một vị cứu tinh, có thể nghe thấy từ mọi hướng. Đó là điều khiến tôi chú ý nhất. Tôi đã chứng kiến ​​một số lượng lớn không thể đếm được của những chiến binh chết trong quá trình tiêu diệt những con quái vật. Hành động tiêu diệt quái vật của những chiến binh , bản thân nó đã là một cuộc thảm sát đối với họ. 

Một số người đã bị những con quái vật bắt , và bị xé đứt cánh tay. Một số người thì bị rách chân, và những người khác bị thủng bụng. Nhiều bộ phận cơ thể người không xác định nằm ngổn ngang trên mặt đất. Nhưng cuộc chiến vẫn tiếp tục. Cứ như thể những sinh mạng đó là những con kiến, dễ dàng bị bóp chết và không đáng quan tâm . 

Từ đây , tôi cũng chứng kiến được ​​cảnh một chiến sĩ bị một con quái vật khổng lồ tóm và đập mạnh xuống đất. Tuy tình tiết không rõ ràng, nhưng tôi có thể đoán được rằng người đó chắc chắn đã bị nghiền nát bởi sức mạnh khổng lồ của con quái vật.

Đột nhiên, giọng của Abel vang bên tai tôi. “Nhóc con, ngươi cảm thấy thế nào khi tận mắt chứng kiên khung cảnh chiến trường lần đầu tiên? Thật đáng sợ  phải không? ”

Không, chiến trường này không phải đáng sợ nhất . Người đã tạo ra cảnh này, mới đáng sợ hơn . Và chính là tôi .

Tôi đáng sợ nhất .


 

Bạn đang đọc:Tôi trở thành vợ của nam chính - Tiểu thuyếtChương 4
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.