Bạn đang đọc:Tuyển tập truyện ngắn (18+)Chương 11

Chương 11: Ta nhớ

 

Sắc trời càng lúc càng tối, gió lạnh bên ngoài càng thêm thấu xương.

 

Trong cung Hàn Ninh lại rất ấm áp, không chỉ ấm áp, thậm chí còn có chút nóng, nóng đến mức khiến người ta đổ mồ hôi.

 

Bùi Khinh đứng bên cạnh bồn tắm đang bốc hơi, có chút lo lắng bất an. Nàng chưa từng hầu hạ Tiêu Kính như vậy, khi huynh ấy đến cung, nàng nhiều nhất chỉ là cùng chơi cờ, nói chuyện, đến lúc dùng bữa thay huynh ấy rót rượu gắp thức ăn mà thôi.

 

Tính tình huynh ấy từ trước đến nay ôn hòa, tuy là bậc đế vương uy nghiêm, nắm trong tay giang sơn thiên hạ, nhưng không bao giờ dựa vào cái này vượt quá khuôn phép với nàng.

 

Nhưng nam nhân trước mắt thì khác, hắn trào phúng, khinh thường, càng không kiên nhẫn.

 

"Nương nương còn muốn đứng như vậy bao lâu, sao chưa giúp ta cởi xiêm y?"

 

Hắn cau mày thúc giục, Bùi Khinh lúc này mới có bắt đầu. Bàn tay ngọc mảnh khảnh đụng phải bên hông Tiêu Uyên, mắt hắn tối sầm. Chỉ là Bùi Khinh vẫn cúi đầu, không hề phát hiện.

 

Phần thắt lưng dễ dàng được rũ bỏ, chỉ là từ nút cổ áo đến trước ngực lại làm cho nàng có chút chật vật. Nhìn cũng không có gì khác biệt, nhưng nàng loay hoay mãi không cởi được, Bùi Khinh không khỏi kề sát nhìn cẩn thận, muốn nhìn rõ xiêm y này kỳ lại ở chỗ nào.

 

Hương thơm của nữ tử cứ như vậy bỗng nhiên tới gần, Tiêu Uyên thậm chí có thể nghe thấy tiếng hít thở nhẹ nhàng của nàng. Viền ống tay áo dài của nàng chạm đến đầu ngón tay hắn, khiến hắn liên tục ngứa ngáy trong lòng.

 

Ngay sau đó, Tiêu Uyên nắm lấy tay Bùi Khinh.

 

Tay nàng vẫn luôn nhỏ như vậy, luôn luôn mát lạnh, cần bàn tay hắn làm ấm.

 

Bùi Khinh sửng sốt, ngẩng đầu nhìn hắn.

 

Bốn mắt nhìn nhau trong nháy mắt, Tiêu Uyên giật mình một lát, chỉ là hắn lập tức phản ứng lại, trong mắt không che được chán ghét, đem tay Bùi Khinh nắm đến đau đớn, thô lỗ dạy nàng cởi xiêm y.

 

"Như vậy, học được chưa?"

 

Khi hắn buông tay, mu bàn tay vốn trắng nõn của nàng có thêm vài vết đỏ. Bùi Khinh gật gật đầu, trầm mặc tiếp tục thay hắn cởi xiêm y, Tiêu Uyên cũng không nói gì nữa, trong điện cực kỳ an tĩnh.

 

Cho đến khi hắn xiêm y trong ngoài đều cởi sạch, Bùi Khinh mặt đỏ đến chảy ra máu, Nam Xuyên vương mới mở miệng.

 

"Nương nương thật biết giả bộ."

 

Tất nhiên chính là bộ dáng mềm mại ngượng ngùng này, mới quyến rũ Tiêu Kính sau khi cưới nàng, liền không đi trong cung phi tần khác nữa. Yên tâm giao đứa con duy nhất cho nàng, ban thưởng vàng bạc châu báu mặc cho nàng. Nếu là sinh ra một người con cho hắn, thì cái cây lúa ốm đau kia sẽ bố cáo với thiên hạ, mở tiệc linh đình.

 

Nam nhân ngâm mình trong làn nước ấm áp, nhắm mắt lại không nói gì, Bùi Khinh lại không hiểu sao cảm thấy xung quanh tràn ngập sự tức giận.

 

Nàng suy nghĩ một chút, không lẽ mình hầu hạ sai ở đâu rồi? Sau khi suy nghĩ xong, nàng chậm rãi tới gần, thử đưa tay ra.

 

Tiêu Uyên trong nháy mắt mở mắt ra. Chỉ là hắn không nhúc nhích, không lộ ra bất kỳ gì khác thường, cứ như vậy đưa lưng về phía nàng.

 

Đôi tay có chút lạnh lẽo kia rơi xuống bả vai hắn, khí lực không lớn, lại từng chút từng chút xoa bóp nhẹ nhàng.

 

Phía sau truyền đến thanh âm mềm mại, "Nghe nói hôm nay, Vương gia xuất cung treo cổ đám tàn dư của Dụ vương. Phải vung kiếm mấy lần, thiết nghĩ trong người sẽ có chút mệt mỏi.”

 

Tay nàng lại chậm rãi di chuyển đến cánh tay rắn chắc của hắn, nghiêm túc cẩn thận xoa bóp: "Ta nhớ... Dùng nước nóng tắm rửa, kết hợp xoa bóp điểm huyệt, sẽ có thể giảm bớt đau nhức trên người ngày hôm sau.”

 

Phương pháp này, là thiếu niên hàng ngày chạy đông chạy tây kia nói cho nàng biết. Chỉ là khi đó Bùi Khinh còn không biết hắn cũng là huyết mạch hoàng thất, thân phận tôn quý, thuở nhỏ lại ở trong quân doanh lăn lộn.

 

Vì vậy, nàng đã nói những lời đó khi nàng bỏ rơi hắn.

 

"Người đó là hoàng đế, là nam tử tôn quý nhất trên đời này, gả cho người đó ta sẽ là Hoàng hậu, có trong tay vàng bạc châu báu đếm không xuể. Nhưng cùng chàng, cũng chỉ có cơm canh đạm bạc, còn không bằng ta sống ở nhà còn thoải mái hơn. Chàng là một dân thường không quyền vô thế, dựa vào cái gì bảo ta đi theo chàng cùng nhau chịu khổ?”

 

Bùi Khinh vẫn nhớ rõ khi đó hắn không thể tin được.

 

Tựa như nàng sau này, vô tình biết được Nam Xuyên vương xưng bá biên giới phía nam căn bản không phải là lão già, mà là một thiếu niên tuấn mỹ tên là Tiêu Uyên, cũng không thể tin được.

 

Liền rơi vào trầm mặc.

 

Câu "Ta nhớ…" của nàng, rốt cuộc là cố ý hay vô tình... Là muốn lấy tình cũ đổi lại sự thương hại của hắn?

 

Tiêu Uyên ngạo mạn nhếch khóe môi, đẩy tay nàng ra. Bùi Khinh khó hiểu nhìn hắn.

 

Dưới ánh nến chiếu rọi, góc nghiêng của hắn làm cho người ta không dời mắt được, ngay cả thanh âm cũng mê hoặc lòng người: "Đi, bảo Sở Ly cầm rượu vào.”

Bạn đang đọc:Tuyển tập truyện ngắn (18+)Chương 11
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.